Không bất ngờ khi Garry Kasparov được coi là kỳ thủ vĩ đại nhất lịch sử, với 15 năm giữ ngôi Vua cờ. Kasparov sinh năm 1963 tại Baku, Azerbaijan. Nhưng sau khi Liên Xô tan rã, ông thi đấu dưới lá cờ Nga. Kasparov trở thành Vua cờ năm 1985 ở Moscow, sau khi hạ Karpov 13-11. Ở tuổi 22, ông trở thành Vua cờ trẻ nhất lịch sử. Từng đam mê diễn xuất khi xem được một vở kịch Hamlet ở trường trung học, nhưng con đường theo đuổi nghiệp diễn của Lee Jun Ki vào thời gian đầu không hề thuận buồm xuôi gió. Anh trượt đại học, sau đó lại đi làm thêm bên ngoài mất 2 năm rồi mới có cơ hội học diễn xuất. Bộ phim đưa tên tuổi của Lee Jun Ki trở thành hiện tượng của Châu Á - Ảnh KPS Danh sách phát đầy đủ các tập: Shijou …. Bạn đang xem bài viết "Tập 03 - Đại ma vương mạnh nhất lịch sử chuyển sinh thành dân làng A [Việt sub]" tại website Nguồn: https://tamquocvidieu.vn. Xem thêm các bài viết về Game chiến thuật khác tại đây: https Chúng nằm trong 15 tên tội phạm khét tiếng nhất lịch sử mà cuốn sách này đề cập đến. Không chỉ mang lại cho bạn đọc những hiểu biết về thế giới tội phạm, nó còn là tư liệu quý báu dành cho những người nghiên cứu tội phạm. Lạnh lùng và sắc sảo, nó sẽ mang đến những góc nhìn đa diện nhất về tội ác Mời các bạn đón đọc! Xem Thêm Đánh giá sản phẩm Tám đám cưới đắt đỏ nhất lịch sử Cbiz. nhà chú rể Lý Gia Thành mạnh tay chi 374 triệu tệ (hơn một nghìn tỷ đồng) để mua một chiếc máy bay phản lực tư nhân Gulfstream G550 sang Australia tổ chức đám cưới và để cô dâu, chú rể đi hưởng tuần trăng mật ở nhiều Lịch sử là gì? Đó là tiếng vọng của quá khứ trong tương lai và là ánh phản chiếu của tương lai trên quá khứ. - Victor Hugo Lịch sử là tiểu thuyết lãng mạn được tin; và tiểu thuyết lãng mạn, lịch sử không được tin. - Horace Walpole Dân ta phải biết sử ta, cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam. Sử ta dạy cho ta những chuyện vẻ vang của tổ tiên ta. Về nội dung, ở Việt Nam, Lịch sử bị chính trị hoá nặng nề: Người ta dùng lịch sử chủ yếu để tuyên truyền cho sự thống trị của đảng Cộng sản thay vì để tìm kiếm những sự thật trong quá khứ. Về cách thức giảng dạy, người ta chủ yếu chỉ yêu cầu học sinh de8mY30. Thắng làm vua thua làm Tư lên vương vị, Yên Vương thất bại. Cho nên việc Hoàng tộc Yên quốc và các quan binh tướng lĩnh cùng nữ quyến bị trói bằng dây thừng thành một chuỗi áp giải đi cũng chẳng phải là chuyện gì đáng kinh không đáng kinh ngạc nhưng cũng đủ khiến cho người ta đau vào thân phận Công chúa, đồng thời “nhờ phúc” của Tuần Hướng, Ngô Khiết Tào không phải gia nhập đội ngũ chúa tạm thời bảo toàn được tính mạng, cũng coi như cho dân chúng Yên quốc một chút an ủi. Trước kia sống trong xa hoa, một khi mất nước thì không khác gì súc sinh bị trói, bị đánh, bị áp giải. Hiện thực tàn khốc khiến cho các danh môn quý tộc đang ở trên trời phải rơi xuống dưới đất, sống không bằng chết.Chát -’ Tiếng roi quất tiếp xúc với da thịt nghe thật chói tai, thật đau đớn.A -’ Không chịu nổi được thống khổ, một người đàn ông lực lưỡng rốt cuộc cũng kêu ra Khiết Tào nằm co ro trong xe ngựa, thân thể khẽ run rẩy. Tuần Hướng không nói gì, chỉ vươn tay hạ mành trúc của cửa sổ xe trúc mỏng manh sao có thể chặn lại được những âm thanh kia?Hành động này của hắn e rằng chỉ có tác dụng làm cho Ngô Khiết Tào càng thêm đau lòng mà qua một đêm đã thay đổi tất cả, ngay hôm trước còn vô ưu vô lo, còn là một tiểu công chúa ngây thơ nói muốn cả đời ở bên cạnh phụ vương chứ không cần thành thân; lúc này vẻ mặt Ngô Khiết Tào âm trầm “Hướng Tuần...... Không, Tuần Hướng, phụ vương ngày thường đối xử với ngươi cũng không tệ.” Khi nói chuyện, nàng khẽ chớp nói không hề chứa một chút lên án nào, chỉ trần thuật lại sự Hướng nhắm mắt lại, thật lâu sau, hắn mới trả lời “Quả thực không tệ.”“Vậy vì sao ngươi phản quốc?”“Thắng làm vua thua làm giặc. Ngô Nhâm Bình không có năng lực và chí khí làm Hoàng đế, nhưng Khuất Tư thì có.”“Chỉ vì muốn phụ tá một Hoàng đế có thể giúp ngươi lưu tên vào sử sách mà ngươi liền phản bội chủ cũ chủ? Tuần Hướng, ta đã nhìn lầm ngươi rồi!”Tuần Hướng thấy cảm xúc của Ngô Khiết Tào càng lúc càng kích động, liền lắc đầu “Không phải như vậy.”Ngô Khiết Tào chống tay ngồi dậy “Vậy thì vì sao?”“Khuất Tư mới là chủ cũ của ta. Ta ở Yên quốc chỉ là một trong những sách lược cần thiết mà thôi.” Huống hồ phụ tá Hoàng đế là do sư phụ nhờ vả, không phải là ham muốn cá nhân của chính tiếc, câu nói sau Tuần Hướng nuốt ngược trở lại không nói ra, Ngô Khiết Tào hiểu lầm hắn cũng là đương nhất thời thoái chí, chẳng muốn nói thêm gì nữa, chỉ “hừ” một tiếng; nghe qua còn tưởng nữ nhi nhà ai làm mười mấy năm được giáo dục với thân phận công chúa, cách biểu đạt tức giận lúc này lại là sự trở ngại lớn một khoảng thời gian ngắn, hai “cái hũ nút” ngồi chung một chỗ không còn gì để nói với này chỉ còn tiếng bước chân bên ngoài xe ngựa, tiếng kêu thảm thiết của tù binh cùng tiếng quát nạt của quan binh. Ngô Khiết Tào lại nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng xoắn lấy vạt váy trên người đã chuyển từ màu hạnh hoàng sang màu nhiên tất cả các âm thanh ngưng bặt, ngay cả tiếng bước chân cũng không nghe không phải là một hiện tượng bình lâu sau, rèm cửa xe ngựa bất chợt bị nhấc lên, Khuất Tư ló đầu vào, bụi bám trên mặt còn chưa lau thần hắn ta vô cùng hưng phấn, nói chuyện cũng thực dịu dàng “Muốn nghỉ ngơi một chút không?”Chuyện gì xảy ra vậy? Ngô Khiết Tào nhịn không được rụt người lại phía sau, bàn tay bất giác nắm chặt lấy vạt áo của Tuần Hướng vẫn duy trì trạng thái nhắm mắt “Thần không thấy mệt.”Lúc ấy, Tuần Hướng không để ý đến việc mình bị người ta giữ chặt quần áo, nhưng Khuất Tư lại nhìn thấy động tác “thân mật” giữa hai người, hắn nhướng mi, cười lạnh nói “Kỳ thực, bổn vương chẳng hiểu vì sao một tên tù binh lại có thể ngồi cùng xe ngựa với chủ nhân của mình.”Ngô Khiết Tào nắm càng chặt hơn.“Mời công chúa...... à không, là thị nữ, xuống xe.”Đây là sự sỉ nhục tột cùng. Bất kỳ một vị công chúa đủ tư cách nào cũng không thể chịu được tôn nghiêm của bản thân bị giẫm đạp như vậy. Ngô Khiết Tào căm hận nhìn kẻ không biết xấu hổ kia, gần như không thể khống chế nổi bản thân mà muốn nhào lên đánh vào người hắn, còn nghĩ có thể đồng quy vu tận với Khuất Tư cũng Ngô Khiết Tào không hề động đậy, Khuất Tư cười càng thêm vui vẻ “Bổn vương không phải là người có tính kiên nhẫn cao đâu.”Nói xong, hắn quay đầu lại, tay vẫn nắm chặt lấy thành xe ngựa “Giết một viên quan nhất phẩm.”“Giết một viên quan nhất phẩm!”“Giết một viên quan nhất phẩm!”“Giết một viên quan nhất phẩm!”......Hàng ngũ quá dài, một mệnh lệnh ngắn gọn còn phải truyền qua miệng mấy người. Nếu là lúc trước, Ngô Khiết Tào nhìn thấy cảnh này còn có thể vỗ tay trầm trồ khen ngợi, khen ngợi bọn họ có thể đoàn kết phối hợp ăn ý như vậy. Nhưng hôm nay...... thứ bọn họ truyền đi chính là mệnh lệnh giết người! Là mệnh lệnh giết người! Mệnh lệnh giết người!Đôi mắt bất giác đong đầy lệ, rốt cuộc Ngô Khiết Tào đành phải thỏa hiệp. Nàng buông tay, gần như thét chói tai mở miệng “Câm mồm! Ta...... xuống xe.”Nhưng đã quá muộn.“A -” Tiếng kêu đau đớn già nua xuyên qua đám người truyền Khiết Tào và Tuần Hướng đều nhận ra, đây là tiếng của lão Ngụy, cũng khổ thân ông đã qua tuổi bảy mươi mà phải rơi vào kết cục kêu lớn như vậy, rõ ràng là vô cùng đau đớn. Đáng giận hơn, những quan binh Sở quốc này không để cho tù binh được chết một cách thoải mái, bọn chúng không chém đầu ngay mà lại dùng kiếm đâm cho đến Tư lại ló đầu vào trong xe “Còn muốn ta giết thêm một người nữa sao? Thị nữ?”Ngô Khiết Tào nghẹn ngào, sống chết lắc đầu đứng phản ứng buồn cười’ này của nàng, Khuất Tư cũng vui vẻ “Ngoại trừ khóc ra ngươi còn có thể làm gì?”Tuần Hướng mở miệng “Khuất Tư.”Hai chữ ngắn ngủi, hợp thành tên của hắn, cái này coi như cảnh lẽ Khuất Tư nên tức giận, nhưng thực khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt, hắn không hề có bộ dạng tức giận đáng lẽ phải có, mà thậm chí còn yếu thế nói “Được rồi, ta không nói nữa. Tuần Hướng, ngươi đừng tức giận.”Môi của Ngô Khiết Tào sắp bị chính nàng cắn đến chảy máu rồi, không thèm liếc mắt đến Tuần Hướng vừa rồi còn giả chết bây giờ lại giả nhân giả nghĩa ra tay giúp đỡ, Ngô Khiết Tào chuẩn bị xuống định bước ra, lòng bàn tay bỗng bị Tuần Hướng nhanh chóng nhét vào thứ gì đó, xúc cảm lạnh lẽo làm toàn thân nàng khẽ đó, Tuần Hướng lại nhắm mắt lại, không để cho nàng có cơ hội thắc mắc, hắn ỷ mình đang ở trong xe, bày ra bộ dạng những việc này chả liên quan gì đến hắn Khiết Tào cũng thức thời, không có hỏi vừa xuống xe, nhóm tù binh Yên quốc lập tức trở nên phẫn nộ, kẻ có tâm thậm chí còn chỉ thẳng vào mặt Khuất Tư rống giận “An Nhạc công chúa là công chúa cao quý của Yên quốc ta, cho dù Yên quốc đã vong, nhưng công chúa của Đại Yên quốc không phải là người mà lũ cẩu Sở quốc có thể mạo phạm!”Tên này hẳn là không muốn sống nữa rồi!Đã có người mở đầu, trong những tù binh còn lại không thiếu những người tận trung với nước, bọn họ đồng loạt hô to “Công chúa không thể mạo phạm!”“Không thể......”Khuất Tư cưỡi ngựa, chậm rãi tiến lên phía trước, nhàn nhạt mở miệng “Công chúa của Yên quốc? Còn có Yên quốc nữa sao?”Đúng vậy, Yên quốc...... đã mất rồi. Cho dù thân phận có là công chúa thì bây giờ cũng chỉ là tù binh mà người trung thành với Yên quốc không biết Khuất Tư sẽ xử lý Ngô Khiết Tào ra sao, lại nghĩ, nếu hiện giờ bọn họ chọc giận hắn, khẳng định không phải là một hành động sáng trung thần vừa rồi còn tức giận ngút trời nhất thời im bặt, dù có bị quất roi, cũng quyết không phát ra một tiếng kêu nào là dân chúng của Yên quốc! Những người bị Khuất Tư diệt quốc vì cái gọi là thống nhất nghiệp lớn’ của hắn!Ngô Khiết Tào có thể không hận kẻ thù đã hủy diệt đất nước của nàng, giết chết binh sĩ của nàng, bức tử người thân của nàng hay sao?!Bên ngoài xe, Ngô Khiết Tào cắn răng cúi đầu, nhân lúc người khác không chú ý liền lặng lẽ thả lỏng nắm tay, trong lòng bàn tay là ngọc tì hưu * được chạm khắc khéo léo tinh xảo, trông rất sống quay đầu nhìn về phía sau, thấy thảm cảnh của đất nước mình, nước mắt chảy xuống ngọc tỳ hưu, nàng nhanh chóng khép tay trong xe, Tuần Hướng cúi đầu, đầu ngón tay dường như vẫn có thể cảm nhận được xúc cảm mềm mại trong lòng bàn tay của Ngô Khiết là cảm xúc hắn chưa bao giờ trải vụ ẩn Làm Tuần Hướng xúc động, đạt được 1000 điểm.][ Tổng điểm người chơi hiện có 7000 điểm.][ Chúc ngài chơi vui vẻ.]- - - - - - -Đoàn người đi tới Hoàng cung của Sở quốc, chân của Ngô Khiết Tào bị ma sát mọc lên mấy cái mụn nước, mụn nước nổi lên lại bị ma sát vỡ ra, vỡ ra lại chảy máu...... Dần dần, sau khi khổ sở đến được Sở quốc, giày của nàng sớm bị nhuộm sang màu đây, nàng chưa bao giờ phải chịu đựng loại đau khổ đội không được tiến vào Hoàng cung - cho dù đây có là quân đội của chính Khuất Tư cũng không binh sĩ được bố trí giống như kén tằm, đầu tiên bóc ra tầng dày nhất ở bên ngoài, rồi bóc tiếp từng lớp từng lớp ở giữa, sau cùng còn lại một tầng mỏng kẻ còn lại là “nhóm anh hùng” cốt lõi đã giúp Khuất Tư đánh bại Yên quốc “ yếu đuối”, bọn họ vừa vào cung đã có người xông tới tận tâm tận lực hầu Khiết Tào ở phía sau nhân lúc hỗn loạn mà tiến đến trước mặt Tuần vươn tay, giơ khối ngọc tỳ hưu lên cho Tuần Hướng xem “Sao ngươi lại có đồ vật của phụ vương ta?”“Là ông ấy cho ta .”“Phụ vương...... đã sớm biết ngươi sẽ làm phản, nhưng tại sao lại không bắt ngươi?”“Yên Vương tự biết vận số đã hết, ông ấy cho ta ngọc tì hưu này để ta chăm sóc tốt cho ngươi. Rượu kia...... chỉ là thuốc dẫn thôi, Yên Vương muốn để ngươi yên tâm rời đi, chỉ có điều......”Chỉ có điều cô công chúa nhỏ ngốc nghếch này cũng có một mặt quật cường, để lãng phí cơ hội trốn thoát tốt cây quạt trên tay, cho dù một thân chiến bào, Tuần Hướng vẫn giống như một vị thần tiên tản ra khí chất cao cao ngạo này thật chói mắt, lại là bộ dạng mọi việc không liên quan gì đến ta’ như trước, bất hạnh của người khác ở trong mắt hắn có lẽ cũng chỉ là một việc tầm thể trông cậy vào cái gọi là có tình có nghĩa’ của Tuần Hướng được, nếu không Tuần Hướng sẽ không tên Tuần Hướng nữa. Bởi vì cho dù hắn có tình có nghĩa thì tất cả cũng chỉ là giả vờ mà Khiết Tào nắm chặt ngọc tỳ hưu trong lòng bàn tay, máu từ kẽ tay chậm rãi chảy ra. Nàng nói “Diễn xuất của ngươi xuất sắc quá.”Kể cả Tuần Hướng, không ai có thể hiểu được nàng đang muốn nói gì....... Không, có lẽ không bao gồm Tuần Hướng...... Hắn hẳn là có thể hiểu. Nhưng lại làm bộ như không hiểu. Thật đúng như lời của Ngô Khiết Tào, diễn xuất của hắn quá tuyệt lời của Ngô Khiết Tào Một người đàn ông quyền cao chức trọng tất nhiên bên người sẽ có rất nhiều phụ nữ, thậm chí...... có cả đàn họ đã sớm quen với sự nịnh nọt của đám người oanh oanh yến yến kia, trong lòng đã tự động dựng lên một bức tường cao khi mặt tường bị đánh vỡ thì hành động phía sau khá thuận buồm xuôi gió, còn nếu không phá được thì chỉ có thể cố gắng chịu đựng bão táp mưa sa, mà có lẽ cả đời cũng không có cách nào đi vào lòng anh ta chúng ta cần làm, chính là tìm một cái thang an toàn, vừa không phải mất công phá tường’, lại không sợ mất mát, chỉ cần trực tiếp trèo qua mà thôi – cái đó gọi là đi đường tắt’.Tuy nhiên không phải ai cũng có thể đi qua được con đường tắt có thể tiếp cận Kim chủ thông qua bạn bè hay những người thân thiết, thậm chí là cả người yêu của anh ta, thì tất nhiên chúng ta sẽ có nhiều sự tiếp xúc hơn. Sau đó, dựa vào năng lực của bản thân để đạt được mục đích, vượt qua bức tường cao đó chỉ còn là vấn đề thời gian mà luôn luôn chuyên nghiệp.* Chú thích Tỳ hưu – là một trong năm mãnh thú của sách cổ Trung Quốc và truyền thuyết dân gian Hán tộc. Tỳ Hưu có miệng nhưng không có hậu môn, chỉ có thể ăn mà không thể bài tiết, chỉ vào chứ không ra, cho nên được coi như thần thú “chiêu tài”, ngụ ý xua đuổi tà khí, mang đến vận may, giữ được tài lộc.... Ngô Khiết Tào cầm cán chổi quơ quơ cho có lệ, thờ ơ lạnh nhạt nhìn cảnh tượng Khuất Tư nắm tay Tuần Hướng nhưng lại bị cự tuyệt ở trong đứng ở giữa đình viện, cửa lớn mở rộng, những gì phát sinh trong phòng nàng đều thấy hết, mà đồng thời, hành động của nàng cũng bị người trong phòng nhìn thấy không sót một chút gì.— Bao gồm cả ánh mắt tràn ngập hận ý đến thấu xương cùng khuôn mặt vô cảm nặng nề như một hòn khi nhìn hòn đá còn cảm thấy nhu hòa hơn mặt của nàng, vì ít nhất nó còn có một chút độ này, Ngô Khiết Tào không khác gì một con độc xà! Bạn đang đọc truyện tại thực sự không phải là dáng vẻ có khả năng xuất hiện trên người một thiếu cho nên, thời điểm Khuất Tư vô tình nghiêng đầu nhìn thấy bộ dạng đó của Ngô Khiết Tào thì hắn lập tức sững người, một câu cũng không thể thốt người cứ đối mặt với nhau như vậy, khoảng cách không quá xa, dường như cách trở duy nhất trong tầm mắt của bọn họ chỉ có không khí. Nhưng cũng chính nó lại biến thành một lá chắn dày đặc, chặn ở giữa, khiến hai người như cách xa vạn dưng, lọn tóc mai mềm mại của Ngô Khiết Tào bung ra, phiêu tán theo làn gió, khóe môi khẽ cong toát ra ý cười dịu dàng — tựa hồ thiếu nữ mang trong mình đầy hận thù khi nãy không phải là trong lòng Khuất Tư lại biết rất rõ, hắn tuyệt đối không nhìn lầm. Đối với hắn, mỗi người đều giống như một thanh kiếm nằm trong vỏ bao vậy, không cần biết bên trong là bảo kiếm quý giá hay chỉ là kiếm gỗ tầm thường, bất cứ lúc nào nó cũng có khả năng công kích tạo ra nguy hiểm. Hận thù của Ngô Khiết Tào là một thanh kiếm sắc nằm trong vỏ bao lý trí. Nếu như không sớm loại bỏ thì sau này nhất định sẽ trở thành mối họa Hướng ngồi một bên đã chờ thật lâu mà mãi không thấy Khuất Tư lên ngẩng đầu nhìn theo tầm mắt của Khuất Tư, vừa lúc thấy được khuôn mặt tươi cười xinh đẹp kia liền nói “Bên trong mỗi một nữ tử trên đời này đều có một vẻ đẹp khiến cho hoa tươi cũng phải xấu hổ, má lúm đồng tiền lại càng khiến người quân tử thêm ái mộ.”Chỉ một câu đã đánh gãy suy nghĩ của Khuất Tư, suy luận “kiếm không vỏ” linh tinh gì đó cũng tạm thời bị ném sang một Tư chụm kín năm ngón tay, cong lại một góc độ thích hợp, nghiêm túc phản đối “Đâu chỉ có nữ tử, nam sắc cũng có thể dụ hoặc người.”“Đại vương nói đùa.”“Sao ngươi lại nghĩ bổn vương đang nói đùa?”Tất nhiên là không phải nói đùa, nhưng nếu đương sự đã không muốn đáp lại thì có nói nữa cũng chỉ là trò độ của Tuần Hướng khá cứng rắn, nhất thời hai người không còn gì để Ngô Khiết Tào ở ngoài cửa đang “ngoan ngoãn quét rác” cũng không ngu ngốc đến mức chủ động chạy vào phòng nói chuyện khoảng thời gian ngắn, không khí vô cùng trầm mặc, chỉ còn lại tiếng chổi rễ ma sát với mặt sân nghe thật chói tai. Soàn soạt, soàn soạt’, càng nghe càng thấy phiền nhiên, cửa chính đình viện truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập ầm ĩ, âm thanh phát ra đủ để dọa đống chim chóc trú tại đây đập cánh bay lên tán Khuất Tư ở trong này cũng chẳng phải là bí mật không ai biết, thứ có thể khiến cho một kẻ bất chấp nguy hiểm để mạo phạm thánh giá chỉ có một……Quả nhiên, cửa vừa mở ra, một binh lính tay cầm phong thư lập tức chạy vọt vào, tiến thẳng đến đại Khiết Tào có thể khẳng định mình không hề nhìn nhầm — đó là một phong thư – là thư hỏa tốc được niêm yết!Thư báo nguy từ biên quan!“Báo –!” Binh lính mang theo bụi bặm đường dài, vẻ mặt mệt mỏi quỳ sụp xuống trước mặt Khuất Tư và Tuần Hướng, không đợi vững vàng thân thể, hắn đã lắc trái lắc phải dâng bức thư lên trước trán “Mộ quốc xâm phạm biên cương, Vương tướng quân đặc biệt phái tiểu nhân chạy về cấp báo, chờ Đại vương phê duyệt!”Khuất Tư đứng thẳng dậy, không nói một lời, nhanh chóng cầm lấy thư hoả tốc. Tuy động tác vẫn duy trì sự tao nhã, hợp lễ nghi nhưng lúc này đã biểu hiện ra một chút gấp mở phong thư ra trước mặt Tuần Hướng, xem sơ qua một lượt sau đó ngẩng đầu nói “Hôm nay đến đây đi, ngày mai ta lại đến.”Nói xong, hắn cầm lá thư nhét vào trong thắt lưng bên sườn, cũng chẳng mong Tuần Hướng thực hiện quy củ chào hỏi gì, Khuất Tư phất tay áo rời dù có vội vàng rời khỏi nơi này, lúc đi ngang qua Ngô Khiết Tào, Khuất Tư vẫn khẽ nhíu hắn lại nhanh chóng nhìn về phía trước, không nói gì mà đi thẳng, làm như không thấy một cung nữ quét rác “bình thường” đang đứng Khiết Tào cũng chỉ chờ Khuất Tư đi ra khỏi Quốc sư điện, nàng lập tức phi bay cái chổi, xách váy chạy nhanh vào nội thất. Thật khó có thể tin một công chúa được rèn giũa sự tao nhã từ bé lại có thể làm ra một loạt những động tác trong nội thất, bao thư hỏa tốc bị vứt ở trên mặt đất, không còn Khiết Tào liếc qua một cái, rồi bước tới ngồi xuống chiếc ghế Khuất Tư vừa ngồi. “Có phải là Khuất Tư lại muốn tấn công quốc gia khác hay không? Là quốc gia nào thế?”Tuần Hướng lạnh nhạt nhìn nàng, hiển nhiên đã sớm biết Ngô Khiết Tào sẽ hỏi như trả lời “Có lẽ thế.”“Đừng trả lời nước đôi có được không? Ta chỉ muốn biết về việc này thôi.” Ngô Khiết Tào lẳng lặng nhìn hắn, nước mắt bất giác chảy lẽ là nhận thấy xúc cảm mất tự nhiên ở trên gò má, nàng nâng tay lên, thời điểm đầu ngón tay chạm phải chất lỏng trong suốt có chút lành lạnh, nàng chợt bật theo nụ cười tràn ngập chua xót, Ngô Khiết Tào nhìn thẳng Tuần Hướng “Ngươi biết không, từ lúc ngươi còn ở Yên quốc, ta đã chán ghét ngươi. Bất luận gặp phải chuyện gì, vẻ mặt của ngươi cũng không bao giờ thay đổi. Kể cả ngày đó…… khi phụ vương tứ hôn cho ngươi và ta, ngươi cũng chỉ trưng ra dáng vẻ lạnh nhạt, không vui cũng chẳng buồn. Hay cho một kẻ bất dĩ vật hỉ, bất dĩ kỷ bi’*.”* Bất dĩ vật hỉ, bất dĩ kỷ bi – Không vì vật mà vui, không vì mình mà buồn Câu này đại ý là luôn giữ tâm tính lạnh nhạt, bình tĩnh; không vì sự tốt xấu, được mất của những ngoại vật bên ngoài mà làm ảnh hưởng đến cảm xúc của bản Hướng tận mắt chứng kiến sự thay đổi cảm xúc của Ngô Khiết Tào từ lúc nàng trợn mắt tức giận cho đến khi bi thương, lệ rơi đầy mặt hiện giờ, hắn khẽ nhúc nhích môi “Ta biết ngươi muốn làm gì, nhưng vây cánh của ngươi chưa chắc chắn, muốn báo thù chẳng khác nào là thiêu thân lao đầu vào lửa.”“Vậy ta đây nên quên mối hận mất nước hay sao?”Tuần Hướng nhìn Ngô Khiết Tào đã không còn giống như trong quá khứ, thậm chí giờ phút này, gương mặt của nàng đã có chút vặn vẹo, hắn liền nhắm hai mắt mắt không thấy nhưng tiếng nói của Ngô Khiết Tào vẫn văng vẳng bên tai, lòng của Tuần Hướng cũng không thể được yên tĩnh.“Tuần Hướng, ngươi nói cho ta biết, ta nên làm thế nào bây giờ?” Khó có khi Tuần Hướng lại trốn tránh giống như một con đà điểu như thế này, đột nhiên Ngô Khiết Tào lại cảm thấy thật thoải mái. Nàng cong khóe môi, tiếng nói vẫn không thay đổi “Chuyện tứ hôn kia là chính ta chủ động cầu xin với phụ vương …… Tuần Hướng, ngươi hiểu được ý của ta không?”Hiểu được. Sao có thể không hiểu được cơ chứ?Trước kia, chỉ cần một câu nói “Đêm nay ánh trăng thật đẹp” là đã có thể biểu đạt được tình cảm vừa hàm súc vừa tinh tế cho đối phương này, tuy rằng vị công chúa Yên quốc thất thế không nói ra những lời gì quá hoa mỹ, nhưng dù cách làm có khác nhau thì kết quả đạt được vẫn giống nhau đến kỳ diệu — hàm súc lại tinh Hướng bỗng dưng mở to mắt, chăm chú nhìn người trước mặt “Công chúa…… đừng nói giỡn.”“Ha ha…… Ngươi còn gọi ta là công chúa, đây là đang châm chọc một nô tì mất nước như ta sao?”“……”“Ngươi còn do dự cái gì? Vì sao lại không muốn giúp ta một tay? Ta biết ngươi và hắn không tồn tại thứ quan hệ gọi là quân thần. Chẳng lẽ……”Dường như biết Ngô Khiết Tào sắp nói ra những lời khó nghe gì, Tuần Hướng lập tức đứng bật dậy, hắn không nói gì nhưng thái độ biểu hiện vô cùng rõ ràng. Tuần Hướng hắn đã bắt đầu cảm thấy không vui rồi.“Được, ta không nói nữa.” Thấy thế, Ngô Khiết Tào vội vàng trấn an “Nếu ngươi không thích nghe thì ta không nói nữa là được.”Nàng nhẹ nhàng chuyển động, tư thái thướt tha đáng kinh ngạc, vô cùng tự nhiên, đặc biệt tương xứng với khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần từ đi đến trước mặt Tuần Hướng, Ngô Khiết Tào kiễng chân, đưa chiếc “mặt nạ” có dung mạo khuynh thành lại gần gương mặt “không nhiễm khói lửa nhân gian” của Đại quốc sư, ánh mắt lã chã chực khóc “Tuần Hướng, đừng cự tuyệt ta…… Ta chỉ có ngươi, chỉ còn mình ngươi mà thôi…… Phụ vương không còn, mẫu hậu không còn, vương huynh không còn, nhũ mẫu cũng không…… Chẳng còn ai cả, chỉ còn ngươi.”“Đừng cự tuyệt ta nữa, có được không?” Ngô Khiết Tào chớp chớp mắt, mang theo hi vọng hèn mọn, nàng chậm rãi lặp lại “Ngươi biết rõ tâm ý của ta mà, đừng cự tuyệt.”“Giúp ta.” Nàng nói.“Van cầu ngươi.” Nàng cầu khẩn.“Chờ ta báo thù xong, ta sẽ thu tay, tuyệt đối không làm hại dân chúng Sở quốc.” Nàng hứa hẹn.“Đến lúc đó, chúng ta sẽ cùng đi đến một chốn đào nguyên xa xôi. Ngươi ra ngoài kiếm tiền, còn ta quản việc nhà. Ngươi xem……” Ngô Khiết Tào mở rộng lòng bàn tay, làn da vốn trắng nõn nay đã xuất hiện những nốt chai màu vàng nhàn nhạt “Ta đã làm rất nhiều việc nhà rồi, ta nhất định có thể trở thanh một thê tử tốt.”“Chúng ta còn có thể sinh thật nhiều đứa nhỏ, ngươi muốn sinh bao nhiêu ta sẽ sinh từng ấy. Ngày sau con cháu sẽ kín cả sảnh đường…… Ngươi xem, như vậy rất tốt đúng hay không?”Gió thu ngoài cửa sổ chợt nổi lên, thổi đống lá khô bay tán loạn trên mặt đất. Đó là đống lá mà mới vừa rồi Ngô Khiết Tào vất vả lắm mới quét gọn vào nàng không hề để ý. Phải nói lúc này toàn bộ lực chú ý của nàng không nằm trên đống lá ngoài sân Hướng thu hồi tầm mắt, vẫn duy trì dáng vẻ lạnh nhạt, mặc cho Ngô Khiết Tào cầu xin như thế nào cũng không biểu hiện ra một chút cảm xúc, thậm chí ngay cả thân thể cũng vững chãi đứng thẳng, không hề lay hiện của hắn làm cho Ngô Khiết Tào có chút tuyệt vọng, chân tay dần trở nên vô lực, tê liệt ngã xuống “Rõ ràng ngươi cũng thích ta mà…… Ngươi phụ tá Khuất Tư chỉ là muốn phụ tá ra một vị quân vương mà thôi …… Rõ ràng ngươi khinh thường làm bạn với hắn ……”Tuần Hướng đột nhiên mở miệng, không hề cảm thấy kinh ngạc “Ngươi đã biết rõ thái độ của ta đối với hắn, vì sao lại liên tục dò xét ta nhiều lần?”Ngô Khiết Tào có cảm giác giống như mặt nạ đang bị xé bỏ, một tiểu công chúa đã quen được bảo hộ cũng chỉ có thể hành động được đến mức còn nói “E rằng những lời ngươi nói ngươi thích ta cũng chỉ là giả.”“Không, đó là sự thật.” Ngô Khiết Tào vội vàng lên tiếng “Là thật, hãy tin ta một lần. Tuần Hướng…… Hướng Tuần…… Hướng Tuần!”Ngô Khiết Tào gọi hắn, yếu ớt mềm mại. Dáng vẻ hiện giờ của nàng rất giống khi đó, khi Yên quốc còn chưa bị diệt vong, quan hệ của hai người chưa đến giai đoạn xấu hổ. Hắn còn nhớ……Một tiểu công chúa vô ưu vô lo……Tuần Hướng hít sâu một hơi, khẽ nghiêng người vươn tay ra, tay áo dài trắng như tuyết rủ cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, giọng nói dịu dàng chưa từng có từ trước đến nay “Đứng lên đi.”“Ngươi đồng ý giúp ta sao?”“Người xưa nói thật không sai, hồng nhan chỉ có thể là họa thủy.”“Ngươi có nguyện chấp nhận ở bên họa thủy này không?”Tuần Hướng không trả lời, Ngô Khiết Tào cũng không cưỡng cầu, chỉ thật cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn, sau đó cầm lấy tay hắn mượn lực đứng Khiết Tào lại gọi một tiếng “Hướng Tuần?”“Ừ.”“Ta sớm biết ngươi vẫn luôn muốn giúp ta .”Tuần Hướng đột nhiên lại trở nên trầm không phải kẻ ngốc. Nếu là công chúa Ngô Khiết Tào của Yên Quốc trước kia mà nói ra những lời “cảm động lòng người”,“biểu lộ chân tình” này thì hắn sẽ tin, nhưng nếu là Ngô Khiết Tào hiện giờ … ………“…… Ừm.” Đây rõ ràng là tiếng thở dài .Thế này cũng tạm được coi như là đồng ý đi, Ngô Khiết Tào che giấu cảm xúc trong lòng, quay đầu nhìn một sân toàn lá rụng ở bên cây nơi này chỉ sợ quét một lát sẽ không thể hết chắc chắn sẽ có lúc quét xong. Trích lời của Ngô Khiết Tào Thổ lộ tỏ tình kỳ thực có thể được coi là một môn nghệ kiểu tỏ tình úp úp mở mở lại có hiệu quả rất lớn. Giống như ánh sáng lập lòe của đom đóm dưới ánh trăng, cứ sáng rồi mất, sáng rồi mất, làm người ta đoán không ra, nhưng trong lòng lại hiểu rất rõ đó là cái rất nhiều thời điểm, hiệu quả của việc hàm ý còn tốt hơn so với dùng mê dược, khiến cho người ta cam tâm tình nguyện nhảy vào mà không bao giờ muốn thoát đôi khi lại do chính bản thân đối phương tự huyễn hoặc chính như thế thì sao? Đã tự nguyện nhảy vào bẫy…… tôi nói là tự nguyện đấy nhé, như vậy ……Tôi luôn luôn chuyên nghiệp. Bạn đang хem Tiểu tam mạnh nhất lịᴄh ѕửXem thêm Lịᴄh Sử De Chế La Mã Cổ Đại, Tóm Tắt Lịᴄh Sử Đế Chế La MãReᴠieᴡ_Giới_thiệu_truуệnTên truуện TIỂU TAM MẠNH NHẤT LỊCH SỬTáᴄ giả Quán Trang Cà PhêThể loại Hiện đại, hệ thống - хuуên nhanh, nữ ᴄhính trải qua nhiều thế giới ᴠới nhiệm ᴠụ trở thành tiểu tam ᴄhuуên nghiệp nhằm ᴄứu ᴄon gái trạng Hoàn, 32 ᴄhương + 1 là một trò ᴄhơi đòi hỏi người ᴄhơi phải gan tôi luôn luôn dũng ᴄảm. Tiểu tam уêu tiền, trong lòng mọi người đều biết rõ, bà đâу ᴄhỉ ᴄó уêu tiền ᴄủa mi. Cứ thẳng thắn như ᴠậу ᴄó khi lại ᴄàng kiếm đượᴄ nhiều hơn ѕo ᴠới mong đợi nhiên, phải ᴄó “Em thật ѕự уêu anh” phối hợp diễn ᴄùng. Nếu không thì trựᴄ tiếp ᴠề nhà làm ruộng ông ᴄhính là như thế, ᴄhán ghét bà ᴠợ ở nhà; ᴠì ᴠậу nên khi ᴄó tiền phải tìm ngaу một ᴄô tình nhân phong tao, уêu ᴄầu đối phương phải thuần khiết như hoa ѕen trắng, không ᴄoi trọng ᴠật ngoài tôi, ᴄhỉ là phối hợp ᴠới họ mà thôi —– Tôi luôn luôn ᴄhuуên ᴄhính Ngô Khiết Tào từng một lần ᴠấp ngã trong hôn nhân, người ᴄhồng ᴄô từng уêu hết lòng lại ᴄhơi trò nuôi tiểu tam, bỏ rơi hai mẹ ᴄon ᴄô. Con gái Ngô Khiết Tào là Vi Vi bất ngờ bị bắt ᴄóᴄ một ᴄáᴄh bí ẩn; kẻ đứng đằng ѕau không muốn tiền ᴄhuộᴄ mà lại buộᴄ Khiết Tào tham gia ᴠào trò ᴄhơi mà anh ta tạo ra. Trong trò ᴄhơi nàу, người ᴄhơi ѕẽ là người thứ ba хen ᴠào ᴄâu ᴄhuуện tình уêu ᴄủa nam nữ ᴄhính, thựᴄ hiện nhiệm ᴠụ đượᴄ đưa ra. Vì an nguу ᴄủa ᴄon gái mình, Khiết Tào buộᴄ lòng tham gia đợt huấn luуện ᴠà trở thành một “tiểu tam” – hạng người mà Khiết Tào từng ᴄăm hận đến хương Khiết Tào phải trải qua từng thế giới kháᴄ nhau, ᴠới những bối ᴄảnh ᴄũng như nhiệm ᴠụ kháᴄ nhau. Hệ thống ѕẽ nhắᴄ nhở ᴄho ᴄô ấу biết tình trạng ᴄủa Khiết tào hiện tại như thế nào? Trò ᴄhơi ѕẽ ᴄó những ᴄông năng nhất định để hỗ trợ người ᴄhơi hoàn thành nhiệm ᴠụ, điểm ᴄủa từng nhiệm ᴠụ ѕẽ là điểm tíᴄh lũу ᴄho đến khi nào đủ để Khiết Tào thoát ra khỏi trò ᴄhính trải qua năm thế giới, ở đó Khiết Tào hóa thân ᴠào những nhân ᴠật ᴠới những hoàn ᴄảnh kháᴄ nhau. Từ một nhân ᴠiên quуến rũ người хếp đã ᴄó ᴠợ ᴄủa mình, đến một tiểu thư ᴄon nhà giàu ѕau khi bị phá ѕản phải bán rượu ở ᴄáᴄ quán bar, nữ ѕinh trung họᴄ,… Kết thúᴄ mỗi thế giới, nữ ᴄhính luôn luôn ᴄó những đánh giá kháᴄh quan ᴠề nhiệm ᴠụ, ᴠề tình уêu ᴠà ᴄả đàn ông. “Tôi luôn luôn ᴄhuуên nghiệp” ᴄhính là ᴄâu nói thương hiệu ᴄủa nữ ᴄhính ѕau khi hoàn thành nhiệm Một phân ᴄảnh nhỏ -—— “Loại người như ᴄô nên đi ᴄhết đi!”“Tôi đã bàу ra rõ ràng như ᴠậу, ѕao ᴄô ᴠẫn ᴄhưa nhìn thấу rõ ѕự thật ᴄhứ?”“Anh ấу đã không уêu ᴄô, ᴠì ѕao ᴄô ᴄòn không ᴄhịu buông taу?”“Cô đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi làm gì? Hạ tiện lắm.”“Không phụᴄ hả? Đượᴄ, ᴠậу thì đoạt lại ᴄhồng ᴄô từ trong taу tôi đi! Cô ᴄó bản lĩnh nàу không?”Những lời đã ᴄắm ѕâu ᴠào trong trái tim nàу, Ngô Khiết Tào ᴄhủ động ᴠạᴄh lại đoạn ký ứᴄ kia, nhắᴄ lại từng ᴄâu thật hoàn hảo.“Chát”Ngô Khiết Tào ᴄhỉ ᴄảm thấу ánh ѕáng trắng trướᴄ mắt lóe lên, ѕau đó ᴄhính là đau đớn bỏng rát truуền đến từ da mặt, duу trì tư thế mặt bị đánh hất ѕang một bên, ᴄô không hề nhìn Đinh Hà Yên đang giận dữ đến run gian ᴠừa đúng, trò haу bắt ᴄửa đượᴄ mở Diệp đứng ở ᴄửa, nhìn hai người phụ nữ đang nháo loạn bên Hà Yên nhìn ᴄhằm ᴄhằm Vân Diệp gắt gao, im lặng tố ᴄáo ѕự phản bội ᴄủa Ngô Khiết Tào thì ᴄhỉ lẳng lặng nhìn người ᴠừa tới, taу ᴠẫn ᴄòn đặt trên má phải ᴠừa bị một hồi, nướᴄ mắt ᴄủa ᴄô lặng lẽ ᴄhảу хuống, dáng ᴠẻ quả thựᴄ là điềm đạm, đáng thương.—— -Với thể loại hệ thống – хuуên nhanh, bạn đọᴄ ѕẽ trải nghiệm đượᴄ nhiều ᴄâu ᴄhuуện hơn trong ᴄùng một táᴄ phẩm nhưng lại không mất đi tính liên kết ᴄủa nó. “Tiểu tam mạnh nhất lịᴄh ѕử” là một trong ѕố đó, bạn đọᴄ ѕẽ ᴄó những ᴄái nhìn kháᴄ hơn ᴠề ᴄuộᴄ ѕống ᴠà tình уêu, từng ѕuу nghĩ ᴄủa nữ ᴄhính tuу khốᴄ liệt nhưng lại rất ѕát ᴠới thựᴄ tế. Một điểm trừ ᴄủa truуện là truуện ᴄhỉ dừng lại ở thế giới thứ năm, táᴄ giả ᴠẫn ᴄhưa ᴄho ᴄâu ᴄhuуện một kết thúᴄ hoàn mỹ. Mong rằng ᴄáᴄ bạn ѕẽ уêu thíᴄh táᴄ phẩm nàу, ᴄhúᴄ ᴄáᴄ bạn một buổi tối ᴠui đọᴄ online reᴠieᴡ, nghìn ᴄâu ᴄhuуện, muôn ᴠàn ᴄảm bạn thíᴄh bài reᴠieᴡ nàу, hãу like ᴠà ѕhare để ủng hộ reᴠieᴡ team nhé Contents1 Giới thiệu Truyện Tiểu Tam Mạnh Nhất Lịch Sử2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Tiểu Tam Mạnh Nhất Lịch Sử “cập nhật ngày 13/06/2023“ Trọn bộ Tiểu Tam Mạnh Nhất Lịch Sử Full tập được cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Tiểu Tam Mạnh Nhất Lịch Sử 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Tiểu Tam Mạnh Nhất Lịch Sử Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Thể loại Hệ thống, xuyên nhanh, nữ phụ…..Convert U tịch cốc Tàng Thư ViệnEditor Teru + tiểu an nhi Đây là một trò chơi đòi hỏi người chơi phải gan dạ. Mà tôi luôn luôn dũng cảm. Tiểu tam yêu tiền, trong lòng mọi người đều biết rõ, bà đây chỉ có yêu tiền của mi. Cứ thẳng thắn như vậy có khi lại càng kiếm được nhiều hơn so với mong đợi ấy. Đương nhiên, phải có “Em thật sự yêu anh” phối hợp diễn cùng. Nếu không thì trực tiếp về nhà làm ruộng đi. Đàn ông chính là như thế, chán ghét bà vợ ở nhà; vì vậy nên khi có tiền phải tìm ngay một cô tình nhân phong tao, yêu cầu đối phương phải thuần khiết như hoa sen trắng, không coi trọng vật ngoài thân. Mà tôi, chỉ là phối hợp với họ mà thôi —– Tôi luôn luôn chuyên nghiệp. Danh sách chương Chương 1 Thế giới thứ nhất Chương 2 Thế giới thứ hai 1 Chương 3 Thế giới thứ hai 2 Chương 4 Thế giới thứ hai 3 Chương 5 Thế giới thứ hai 4 Chương 6 Thế giới thứ ba 1 Chương 7 Thế giới thứ ba 2 Chương 8 Thế giời thứ ba 3 Chương 9 Chương 10 Thế giới thứ tư 1 Chương 11 Thế giới thứ tư 2 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Thế giới thứ tư 5 Chương 15 Thế giới thứ tư 6 Chương 16 Thế giới thứ tư 7 Chương 17 Thế giới thứ tư 8 Chương 18 Thế giới thứ tư 9 Chương 19 Ngoại truyện về thế giới thứ hai Chương 20 Thế giới thứ tư 10 _ End Chương 21 Thế giới thứ năm 1 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Thế giới thứ năm 6 Chương 27 Thế giới thứ năm 7 _ End Chương 28 Thế giới thứ sáu 1 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Thế giới thứ sáu 5 _ End Chương 33 Ngoại truyện về Ngô Khiết Tào Trọn bộ Truyện Tiểu Tam Mạnh Nhất Lịch Sử “cập nhật ngày 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment –[Thế giới công lược thứ hai bắt đầu. Nhiệm vụ Được Vân Diệp bao dưỡng; làm Vân Diệp thống khổ][Chúc bạn chơi vui vẻ]Tại rất nhiều thời điểm, chất lượng tốt xấu của quần áo quyết định tâm tình của con vậy hiện tại, tâm tình của Ngô Khiết Tào cực kỳ không thô ráp chất lượng thấp đang không ngừng ma sát vào da cô, cảm giác có thứ gì đó dính vào vải mà gạt mãi không hết, thậm chí còn tản ra cái mùi kinh khủng rẻ tiền. Thứ mùi này khiến cho cô cảm thấy ghê cuộc sống vẫn phải tiếp tục thôi. Vì thế cô cúi đầu thoáng nhìn qua váy ngắn trên người, rồi lại ngẩng lên tiếp tục kẻ mắt.“Rốt cuộc chị có đang nghe em nói hay không?”Bút kẻ mắt chệch lên một nét, Ngô Khiết Tào lấy tay lau lau khóe mắt “Chị vẫn đang nghe, cậu cứ tiếp tục.”“Chị không nên tới chỗ đó làm việc.”Ngô Khiết Tào mặt không đổi sắc, chỉ có bàn tay khẽ run lên một chút, vẫn không để ý tới cậu thiếu niên đang nói không ngừng; cô cầm lên một tờ khăn giấy, cẩn thận lau vết chì kẻ mắt bị nhoen ra.“Nơi đó không phải nơi cậu có thể đến.”“A? Vậy em có thể đến đâu đây?”Thiếu niên cảm thấy khó khăn, dứt khoát nhắm mắt lại“Bạn học của em từng nói, nữ tiếp viên ở chỗ đó …… đều phải bán thân.”Tựa như bất chợt nhấn phải một nốt nhạc trầm, thân thể Ngô Khiết Tào lập tức cứng ngắc. Thật lâu sau, cô khẽ chuốt lông mi, nhìn khuôn mặt trong gương của mình mở miệng; chỉ có lên tiếng, cô mới phát hiện ra giọng nói của bản thân có bao nhiêu khô khốc “Chị không bán thân.”“Ý em không phải như vậy!”“Không”. Ngô Khiết Tào nghiêng người quay đầu qua, mặt đối mặt với cậu thiếu niên “Ý cậu chính là như thế.”“Ngô Hạ Nhàn, có phải cậu cảm thấy công việc của chị khiến cậu mất mặt đúng không? Mà cũng không đúng, bạn học của cậu còn chưa biết đến công việc của chị cơ mà.”“Chị, chị đừng như vậy.” Sự bi thương trong đôi mắt của Ngô Khiết Tào khiến Ngô Hạ Nhàn cuống quít, cậu vội bước lên nắm lấy tay Khiết Tào gạt tay của em trai mình ra, nhanh chóng vơ lấy cái ví rẻ tiền trên mặt bàn, xoay người bước ra lưu loát mở cửa phòng, dừng lại nhưng không quay đầu nói với Ngô Hạ Nhàn “Con đường chị có thể đi, chỉ có mỗi con đường này thôi. Ngô Hạ Nhàn, chị biết cậu không không thể quen với những tháng ngày kham khổ sau khi bố mẹ qua đời, nhưng cậu vẫn còn đang đi học, ít nhất chị cũng phải kiếm được tiền sinh hoạt phí cho cậu.”Ngô Khiết Tào bất chợt xoay người, chỉ tay vào vách tường, mở to mắt đối diện với em trai “Chẳng lẽ cậu có thể chịu đựng được loại phòng ở như thế này sao? Ngô thiếu gia.”Đây là căn phòng cho thuê đã cũ nát; vật dụng cũ kỹ, mục nát không biết phải làm như thế nào. Gia tộc phá sản, bố mẹ thậm chí còn không thể để lại một gian phòng nhỏ cho bọn họ.“Ầm” một tiếng, cửa phòng đóng sập Hạ Nhàn đứng sững tại chỗ, muốn đuổi theo nhưng làm cách nào cũng không nhấc nổi rất muốn nói với cô Không phải cậu sợ mất mặt, mà chỉ là lo lắng chỗ tạp nham đó không phù hợp với người chị gái xinh đẹp hiền lành trong lòng cậu .Ngô Hạ Nhàn muốn biểu hiện sự quan tâm, lại chẳng hiểu tại sao lời nói ra khỏi miệng lại thay đổi ý nghĩa như người chị gái cậu muốn quan tâm đã đi xa rồi, một chút hơi thở cũng không lưu Hạ Nhàn rối rắm cắn cắn môi dưới.——— —————————-Tiếng nhạc sàn ầm ĩ đánh thẳng vào lỗ tai, kích thích mạnh tới thần kinh. Ánh đèn đẹp mắt, lấp lóe chiếu lên sàn nhảy. Cả nam lẫn nữ đứng giữa sàn nhảy vặn vẹo thân thể, áp sát lấy nhau mà nhảy không là khách quen ở đây, chỉ cần ánh mắt chạm vào nhau là có thể hiểu được ý của đối nhìn thuận mắt thì lập tức kết thành cặp chạy lấy người; còn về phần sau đó làm cái gì thì trong lòng ai cũng hiểu nhìn không vừa mắt thì cũng chẳng cần hành động gì nhiều. Trực tiếp dời tầm mắt tìm kiếm mục tiêu kế tiếp là là quán bar nổi tiếng nhất thành phố B, ở trong này, cả nam lẫn nữ đều dỡ lớp ngụy trang xuống, chỉ còn lại xa hoa lãng phí đã khắc vào trong như thường ngày, Ngô Khiết Tào đi xuyên qua sàn nhảy, vừa tới quầy bar đã nghe được một giọng nói bén nhọn truyền đến “Aiz, sao bây giờ em mới đến?”Ngô Khiết Tào cười làm lành “Chị Trương, hôm nay có chút việc nên em tới muộn.”“Chị có quản em có chuyện gì hay không đâu.” Chị Trương kéo lấy cánh tay cô, chỉ chỉ về một hướng rồi nói “Này, có thấy không? Anh chàng đẹp trai kia kìa.”Đưa ánh mắt qua, Ngô Khiết Tào nhìn thấy một người đàn ông đang nhàn nhã gác chân, cũng là mục tiêu của nhiệm vụ lần này.“Có thấy.” Cô nói.“Người đó là Vân thiếu, khá giàu có, hơn nữa tính tình cũng không tệ. Chị biết hoàn cảnh hiện giờ của em, nếu em có thể mời được anh ta mua rượu thì nhất định có thể bán được giá cao đấy!”Chị Trương cứng rắn nhét vào tay cô hai chai rượu, Ngô Khiết Tào bước hai bước, quay đầu, chân thành nói“Cám ơn chị.”Chị Trương không trả lời, nhưng thật ra vẫn luôn cảm thông với cô gái tốt bụng gặp khó khăn này. Chỉ có điều chị không biết, đó chính là cô gái tốt bụng kia, trên đường mang rượu đến, mặt không đổi sắc kéo vạt áo xuống thấp, lộ ra khe rãnh tuyết trắng mê Ngô Khiết Tào bước tới trước mặt Vân Diệp, anh chẳng quan tâm tới việc các anh em xung quanh đang ôm ấp mỹ nhân trong ngực, chỉ ngồi lặng lẽ nghịch di động trong tay, thỉnh thoảng cười khẽ hai tiếng. Ngô Khiết Tào đoán là anh đang nói chuyện với bạn là một trong những điều cần kiêng kị nhất. Một tiểu tam thông minh thì không nên xuất hiện ở trước mặt kim chủ khi anh ta đang nghĩ tới người phụ nữ thế cô ngọt ngào mở miệng “Xin chào tiên sinh, xin hỏi ngài có muốn mua rượu hay không?”Vân Diệp không trả lời, thậm chí ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên.“Tiên sinh?”“Vân Diệp thật có diễm phúc nha,” Người đàn ông bên cạnh đang ôm mỹ nữ mở miệng “Sao cậu có thể không quan tâm tới người ta được cơ chứ?”Một người đàn ông khác hứng thú bỏ một quả nho vào miệng, lên tiếng “Không phải cậu ta đang vì tình yêu đích thực mà thủ thân như ngọc hay sao?”“Aiz ~~~~~ mỹ nữ, mỹ nữ, em đừng để ý đến cái tên đầu gỗ đó làm gì. Lại đây, tới chỗ anh này.”“Dáng người cũng được lắm.”Không để ý tới những người ồn ào xung quanh, tựa như không hề cảm thấy xấu hổ, Ngô Khiết Tào vẫn giữ vững nụ cười lấy lòng như trước, hướng thẳng về phía mục tiêu “Tiên sinh.”“Rượu của tôi chất lượng rất tốt đó,”“Cút.” Rốt cuộc Vân Diệp cũng ngẩng đầu vào mắt là hình ảnh một cô gái trang điểm thật đậm, trang phục táo bạo rất vừa người. Thoạt nhìn quả thực không tệ, trọng điểm là lớp son phấn thật dày kia khiến cho người ta nhìn không rõ dung mạo của vẻ như nhìn không rõ dung mạo, nhưng không phải nhất định ai cũng vậy Vân Diệp nhận ra cô gái này, anh thử gọi “Ngô Khiết Tào?”Xung quanh lập tức xôn xao.“Ồ, quen biết nhau à?”“Cậu không từ chối nữa rồi?”“Không phải đang vì tình yêu đích thực mà thủ thân như ngọc ư? Vân Diệp, cậu đây là……”Vân Diệp không trả lời, anh chỉ nhìn cô gái một tháng trước vẫn còn tâm cao khí ngạo không chịu cúi đầu kia, lại hô một tiếng “Ngô Khiết Tào.”Cảm nhận được âm điệu khẳng định trong giọng nói của đối phương, Ngô Khiết Tào vẫn mạnh miệng không muốn thừa nhận“Tôi không biết người này. Tiên sinh, nếu anh không muốn mua rượu thì tôi xin phép.”Nói xong, ngay cả liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi trên sofa cô cũng không dám, lập tức cúi đầu xoay người bước đi.“Đại tiểu thư của nhà họ Ngô khi nào lại nghèo túng tới mức này?”Bước chân của Ngô Khiết Tào không hề thay đổi.“Tôi có thể giúp em.”Nghe được câu nói đó, Ngô Khiết Tào mới dừng lại quay đầu, nhìn người đàn ông đang cách mình một đoạn còn thật sự nói “Tôi sẽ tận lực giúp em.”Không thể phủ nhận, Ngô Khiết Tào đã động tâm, sau vài giây trầm mặc, cô đồng ý “Đợi tôi hết giờ làm, anh ở chỗ này chờ tôi.”Chú ý tới những ánh mắt trêu chọc của bạn bè Vân Diệp xung quanh. Cô bổ sung thêm “Chỉ có hai người chúng ta.”Nói xong, cũng chẳng để ý tới nét mặt của Vân Diệp, bước nhanh tới trước mặt một người đàn ông ngồi ở bàn khác. Chuẩn bị lại khuôn mặt hòa nhã một lần nữa, cô ngọt ngào lên tiếng “Tiên sinh, ngài muốn uống thêm rượu không?”Cuối cùng Ngô Khiết Tào cũng có thể bán được rượu, cái giá phải trả chính là phải ngồi tiếp rượu, uống say như Diệp chỉ có thể ôm cô lên máy điều hòa, Vân Diệp khoanh hai tay trước ngực, lẳng lặng nhìn Ngô Khiết Tào đỏ bừng hai má vì say đó, anh mở một chai nước khoáng, bất ngờ đổ nước xuống đỉnh đầu cô.“Này! Anh có biết cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc không?” Ngô Khiết Tào bị nước lạnh dội xuống kinh ngạc mở to mắt, giơ tay gạt chai nước ra.“Đã tỉnh chưa?”“……Rồi.”“Có thể bắt đầu nói chuyện. Em muốn tôi giúp em như thế nào?”Ngô Khiết Tào không nói gì. Cô cúi đầu gạy gạy móng tay, toàn tâm toàn ý, giống như đang thực hiện một chuyện rất quan Vân Diệp lại chú ý tới chân cô đang run nhè nhẹ.“Em đang lo lắng.”“Lo lắng cái gì? Nực cười.”“Nếu tôi không đến, em sẽ vẫn ở nơi này tiếp rượu?”“Tiếp rượu thì làm sao? Chẳng lẽ anh cho rằng tất cả nữ tiếp viên đều làm cái trò kia?”Vân Diệp lẳng lặng nhìn cô. Cho dù Ngô Khiết Tào cật lực che giấu, anh vẫn có thể nhận ra được sự thống khổ trên nét mặt của Diệp đành phải nói sang chuyện khác “Lúc trước chúng ta còn vì một con mèo đồ chơi mà cãi nhau mãi.”Ngô Khiết Tào hỏi lại “Chuyện khi nào?”“Không nhớ rõ, chỉ nhớ là khi còn rất nhỏ thôi.”Ngô Khiết Tào im lặng một chút. Một lúc sau mới mở miệng “Lúc đó, Ngô thị còn chưa phá sản, ba mẹ tôi cũng không có tự sát.”“Em không nên làm việc ở chỗ này.”“Đừng có nói mấy lời giả tạo như vậy!” Ngô Khiết Tào nắm chặt lấy vạt váy, các đốt ngón tay dần trở nên trắng bệch, “Vậy anh nói xem tôi có thể làm được gì bây giờ? Một người không tốt nghiệp đại học thì có thể làm được cái gì?”“Vân thiếu! Anh không biết hoàn cảnh của tôi hiện giờ thì xin anh đừng nói chuyện theo kiểu đạo đức giả như vậy đi.”“Đúng là còn những việc khác nữa, như người dọn vệ sinh, tẩy bồn cầu…… Nhưng những việc đó thu nhập được bao nhiêu? Ngô Hạ Nhàn còn đang chờ tôi nuôi đấy.”“Nói thế nào đi nữa thì nó cũng là em trai của tôi. Tôi không thể hoàn tất việc học, thì nhất định sẽ cho nó học hành đàng hoàng!”“Vậy chỉ có ba con đường thôi, một là làm gái gọi, hai là làm nữ tiếp viên, cuối cùng là được bao dưỡng. Tôi tuyệt đối không để chính mình sa đọa vào con đường thứ nhất được.”Ngô Khiết Tào ngẩng đầu, nhìn Vân Diệp châm chọc “Hiện tại anh không muốn cho tôi đi tiếp rượu, sao hả, anh muốn bao dưỡng tôi à? Anh? Bao dưỡng? Nực cười……”Vân Diệp đột nhiên không biết phải nói cái gì, anh thật không ngờ một phút tâm huyết dâng trào đi quản chuyện của người khác của bản thân lại dẫn đến hậu quả vặn di động của Vân Diệp vang lên. Anh thuận thế thoát ra khỏi cục diện xấu hổ hiện tại, ấn nút nghe điện thoại.“Alo.”“Anh…… đang ở quán bar.”“…… Ngồi cùng với mấy người Mẫn Nam.”“Ừm.”Sau khi tắt điện thoại lại là một đoạn trầm lâu sau, Vân Diệp dường như hạ quyết tâm, mở miệng nói “Được, tôi bao dưỡng em.”–[ Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Được Vân Diệp bao đạt được 500 điểm.][ Số điểm hiện có của người chơi 2500 điểm.][ Chúc bạn chơi vui vẻ.]Trích lời của Ngô Khiết Tào Ở rất nhiều thời điểm có thể dùng đến những lời dạy của người xưa. Ví dụ như phép khích thơ, e dè có thể được coi là đáng yêu, nhưng thật ra lời nói quá e dè thì vĩnh viễn sẽ không đạt được mục đích . Bởi vậy, vào thời khắc mấu chốt phải biết bỏ qua rụt rè, sử dụng phép khích ít mà đạt được thời, phải dẫn kim chủ rơi vào một hoàn cảnh khiến cho anh ta không thể không nói dối bạn gái/ vợ. Phải biết rằng, nói dối là bước đầu của sự phản ông ấy mà, chỉ cần có lần thứ nhất, thì sẽ có lần thứ hai. Càng ngày nói dối sẽ càng nhiều, nhiều đến mức về sau không thể không chia tay, như vậy với tư cách là tiểu tam, mục đích của chúng ta đã đạt chỉ hướng dẫn thêm mà thôi, tôi luôn luôn chuyên nghiệp.

tiểu tam mạnh nhất lịch sử