Xem nhanh 6 cách reset Windows. 5. Khôi phục cài đặt gốc cho Windows 10 từ quá trình boot bằng các phương pháp nâng cao. 6. Cài đặt Windows lại từ đầu để reset máy tính. 1. Cách khôi phục cài đặt gốc cho Windows 10 bằng phương pháp tích hợp. Khôi phục cài đặt gốc cho Windows từng Tái Phong là thành viên hoàng thất có thực lực nên quyết định này của Từ Hi được đánh giá là sáng suốt. 4. Căn dặn cháu gái Long Dụ Từ Hi Thái hậu cho đến giây phút cuối đời vẫn quyết giữ lấy thực quyền cho gia tộc. Mặc dù bà đã giao quyền nhiếp chính cho Tái Phong nhưng vẫn không quên dặn dò cháu gái là Long Dụ phải để mắt đến Tái Phong. Do đó, không nhất thiết phải sửa tên luật. Chủ tịch Quốc hội :Kkhông khuyến khích chuyển đổi hợp tác xã thành doanh nghiệp nhưng việc thành lập doanh nghiệp trong hợp tác xã lại rất cần thiết. Bên cạnh đó, Chủ tịch Quốc hội cũng cho rằng, nếu nhất thiết cần phải Thứ hai, đó là trong lúc thị tẩm, các phi tần không được phép phát ra tiếng. Quy tắc này được đặt ra để giữ tôn nghiêm cho hoàng đế. Để thực hiện quy tắc này, hoàng đế còn đặc biệt xây dựng "kính sự phòng". Đây là phòng do nhóm thái giám và cung nữ làm việc, chủ yếu là sắp xếp chuyện thị tẩm của hoàng đế với các phi tần. Thái Trinh cho biết: "Những ca khúc này ngoài những bản được các anh chị tiền bối thể hiện ấn tượng và đi sâu vào kí ức các khán giả 7x, 8x, 9x,… còn được rất nhiều các ca sĩ trẻ yêu thích và cover.Đối với Trinh, ca khúc thì chỉ có một, nhưng cách mỗi người thưởng thức kết hợp cùng kí ức và nhân GD&TĐ - Viện Văn học thuộc Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam vừa có kết luận vụ sách được trao giải thưởng Tác giả trẻ bị tố đạo văn. Cuốn sách Phê bình phân tâm học phía của những ám ảnh nghệ thuật. Sự việc về cuốn sách "Phê bình phân tâm học phía của Hoa hậu Việt Minh, hoa hậu nhà báo. Hoa hậu đầu tiên của Việt Nam Công Thị Nghĩa được giới nghiên cứu sử học biết đến nhiều hơn với tên gọi Thu Trang. Thu Trang là bút danh khi Công Thị Nghĩa làm nhà báo, sáng tác văn chương và viết sách nghiên cứu về lịch sử. Năm 1950 zMGEi9P. Cùng đọc truyện Thái Hậu, Chuyện Này Không Hợp Phép Tắc của tác giả Đào Đào Nhất Luân tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại truyện gốc Không hợp quy củThể loại Cổ đại, hài hướcEditor Ngọc dễ thươngĐộ dài 20 chương + Ngoại truyệnNghe nói, mỗi khi Tề Thái hậu của Từ Ninh cung nổi giận chỉ có Uy Viễn tướng quân mới giải quyết được."Ai, tất cả các ngươi đều ức hiếp bà lão này, nói thì hay lắm rằng trưa hôm nay mua gà nướng ở ngoài cung, rốt cuộc là gà nướng của ngự thiện phòng, đừng tưởng rằng ai gia không phân biệt được!"Ngày thường Uy Viễn Đại tướng quân mặc mũ vàng giáp đen, lúc này lạnh lùng tháo giáp quỳ trước mặt Thái hậu, hất tung áo choàng đỏ ra sau lưng, không nhịn được mỉa mai "Thái hậu mới qua hai mươi mùa xuân, tự nhận bà lão đúng là không biết xấu hổ.""Hạng Tuế Thiêm! Ai gia nhiều lần ra lệnh để ngươi tiến cung hầu hạ, ngươi nhiều lần kháng chỉ thì thôi, bây giờ còn dám mắng ai gia không biết xấu hổ!""Không phải hạ thần không muốn hầu hạ Thái hậu, nhưng Thái hậu có nghĩ tới chuyện này hay không, tiến cung cần phải tịnh thân.""Ngươi luôn miệng nói yêu quý ai gia, nhưng cuối cùng vẫn tiếc rẻ mấy miếng thịt đó ~ "Uy Viễn tướng quân Hạng Tuế Thiêm trợn ngược mắt, dường như từng câu từng chữ phải gắng gượng mãi mới nặn được ra "Thái hậu, nếu ngài vẫn tiếp tục cưỡng ép hạ thần, hạ thần chỉ có thể bảo đảm rằng không đánh chết người.""À."Cảnh báo Nữ chính não tàn, bánh bèo. Cẩu huyết ngập trời. Sau tấm bình phong, Tề Đan Yên giống như đang rúc ổ chuột, chỉ để lộ mỗi cái đầu, thấy Hạng Tuế Thiêm bước lại gần, liền vội vàng rụt đầu trở về. Mắt của nàng không được tốt, nhưng vẫn nhìn rõ người kia đúng là Hạng Tuế Tuế Thiêm lượn ra đằng sau tấm bình phong, thấy nàng nằm sõng soài giống như đang hành lễ, hắn vội vàng kéo tay nàng, vừa buồn cười lại vừa tức giận kéo nàng dậy "Phần đại lễ này, thần không dám nhận.""Tướng quân, ta nhớ chàng muốn chết!" Tề Đan Yên đột nhiên trở nên to gan, ôm chặt cổ hắn không buông, dù sao cũng đang làm chuyện xấu, nàng không dám lớn tiếng, giống như tiểu yêu tinh mềm nhũn tựa vào ngực hắn, không biết là do đốt lò sưởi hay là do ngượng ngùng, hai má nàng đỏ Tuế Thiêm vòng tay ôm eo nàng, chỉ cảm thấy nhỏ nhắn mềm mại, cách một lớp quần áo mỏng, dường như có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nàng. Da thịt trơn nhẵn, tinh tế mềm mại, giống như ngọc thượng hạng, yêu thích không muốn buông tay. Ôm nàng ngồi bên cạnh bàn bát tiên, nàng cũng giống như Hạng Vũ, thích dựa vào lồng ngực hắn, ngón tay nghịch ngợm vẽ vòng tròn không ngừng .Trên bàn đặt một ngọn nến đỏ, ánh lửa chập chờn, bóng dáng hai người hắt lên tường, vô cùng thân Đan Yên đỏ mặt hỏi "Lúc Tướng quân đóng quân phía Bắc, chàng có nhớ ta không?""Ở đây chỉ có hai chúng ta, lễ nghi thì miễn đi. Thái hậu gọi Tuế Thiêm là được, hoặc là tên tự.""Không không ngờ chàng cũng có tên tự!" Tề Đan Yên kinh ngạc, bắt đầu phát bệnh ngớ ngẩn "Chỉ người đi học mới có tên chữ, giống như phụ thân, Đại ca, Nhị ca, Đệ đệ của ta...Chàng tập võ từ nhỏ, chữ to còn không biết, ta tưởng chàng chỉ có tên mụ, giống như Nhị cẩu tử, Sỏa Căn, Thỉ Đản 1 đại loại thế, cho nên ta không dám hỏi thăm, sợ chàng xấu hổ không dám nói."1 Sỏa có nghĩa là ngu ngốc, Thỉ có nghĩa là phân, cứtMịa nó. Nhà ngươi mới gọi là Thỉ Đản! Có thể nói chuyện bình thường được không hả trời?Hạng Tuế Thiêm giật giật khóe miệng, trán nổi đầy gân xanh "Đa tạ Thái hậu thông cảm...""Ta cũng có tên tự!" Tề Đan Yên tiếp tục khoe khoang" Để ta viết cho chàng xem!" Vừa nói xong, trò cũ lặp lại, ngón trỏ đưa vào trong miệng, viết lung tung lên mặt bàn, có mỗi một chữ cũng không viết xong, nước miếng thì be Tuế Thiêm đành phải đứng dậy, cầm giấy và bút, bắt đầu mài mực, đem bút lông cho nàng. Nàng tỏ vẻ ngạc nhiên, lẩm bẩm một câu, sau đó chậm chạp viết xuống hai chữ…Thoán long.⊙o⊙Nói thật, Hạng Tuế Thiêm không biết đó là chữ gì!Lần này là thật sự xuất phát từ nội tâm muốn học hỏi "Thần học thức nông cạn, kính xin Thái hậu chỉ giáo.""Đọc là 'Thoán long' ." Tề Đan Yên vô cùng đắc ý nói "Lúc đặt tên tự, phụ thân ta suy nghĩ rất nhiều, chọn tên tự cho nữ nhi phải thật cẩn thận, vừa dễ đọc dễ nhớ, vừa thể hiện học thức uyên bác. Cho nên ta lật tung tất cả sách trong thư phòng phụ thân, tìm hai chữ khó nhất, để đặt tên tự."Sau này, Hạng Tuế Thiêm cố tình tìm hiểu ý nghĩa hai chữ này, Thoán là "Thổi lửa nấu cơm", Long là chỉ một loại thần thú trong “Sơn Hải kinh”. Kết luận là "Thần thú thổi lửa nấu cơm" . Đây là chuyện rất lâu sau thần thú vẫn hứng chí bừng bừng khua múa bút lông, Hạng Tuế Thiêm đứng bên cạnh, hết cho ý Thần thú dừng lại, nến đỏ đã cháy gần hết.“Hà đương cộng tiễn tây song chúc, khước thoại ba sơn dạ vũ thì.”Dịch thơBao giờ khêu nến song tây, Cùng nhau kể chuyện mưa bay đêm nào...Nàng chán nản nằm bò trên mặt bàn, hai tay chống cằm "Hôm nay do Hoàng Thượng muốn xuất cung, ta mới có cơ hội làm khách ở phủ Tướng Quân, lần sau gặp lại nhau, không biết phải chờ tới khi nào."Hạng Tuế Thiêm thấy nàng như vậy, chân mày hơi nhíu lại, không đành lòng nhẹ nhàng an ủi "... Ngày mai vào triều, nàng có thể gặp ta."Thật ra rất không công bằng. Lúc vào triều, nàng có thể nhìn thấy hắn qua tấm mành châu, hắn lại không thể quang minh chính đại ngẩng đầu nhìn nàng."Không được không được." Tề Đan Yên lắc đầu, đôi mắt sáng lên, nhướng mày thấp giọng cò kè với hắn "Nếu không chàng đồng ý tịnh thân đi! Ta sẽ phong cho chàng chức Thái giám Nhị phẩm, Đại tổng quản Từ Ninh cung, chàng còn lớn hơn Tiểu Đông tử cả ngàn dặm, người khác gặp chàng, còn phải cung kính gọi một tiếng Hạng công công."Hạng Tuế Thiêm biến sắc "Tề Đan Yên, đừng khiêu chiến giới hạn của ta.""À." Tề Đan Yên thất vọng cúi đầu, trong miệng vẫn lảm nhảm "Thiến một cái thì đã làm sao, hay là... Thiến một nửa?""Một phân cũng không được.""Nửa phân?" Chẳng lẽ nàng nghĩ đang buôn bán ở chợ, còn còn kè mặc cả?!Hạng Tuế Thiêm tức giận bế nàng lên, đi về phía giường lớn, lạnh lùng quẳng nàng lên chăn gấm, hung hăng đè lên người nàng, ánh mắt giống như ngọn đuốc rực sáng "Một lúc nữa nàng sẽ biết nguyên nhân ta không chịu tịnh thân!"Tấm màn từ từ buông xuống, che đi tất cả kiều diễm. Nến đỏ trên bàn vẫn chập chờn, đầu giường nhẹ nhàng rung động, thỉnh thoảng phát tiếng kẽo nửa đêm, hai bóng người choàng áo khoác đi về hướng biệt viện. Được một lát, Tề Đan Yên xấu hổ nói nhỏ "Tự ta có thể đi...""Mắt của nàng không tốt lắm?""Không sao...""Nhanh như vậy đã hết đau?""... Vẫn đau .""Ta không biết nàng là...""Cái gì?"“..."Thôi xong rồi, người ta vẫn còn là xử nữ, ngươi phải chịu trách nhiệm~~~Đến cửa phòng, Tề Đan Yên trả lại áo khoác cho Hạng Tuế Thiêm, rón rén trèo qua cửa sổ bò vào, còn không quên vươn tay vẫy vẫy, coi như là nói hẹn gặp lại? Gặp lại chỉ sợ không biết đến năm nào tháng Đan Yên biết nàng và Hạng Tuế Thiêm đã làm chuyện giống như Phan Kim Liên cùng Tây Môn mười bốn tuổi đã tiến cung, bị Tiên Hoàng ghẻ lạnh, vừa mới mây mưa với Hạng Tuế Thiêm, mới biết cảm giác mất hồn đó. Hạng Tuế Thiêm giống như cái gai, cắm vào trong lòng nàng, muốn rút cũng không rút ra hôm sau hồi cung, Cẩm Tú ngạc nhiên hỏi nàng tại sao tiết khố lại có máu, nàng đành giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nói dối là đến lực của Cung thân vương bị diệt trừ tận gốc, ngôi vị Hoàng đế của Kính Hiên tạm thời được củng cố. Tề Đan Yên vẫn buông rèm nhiếp chính như cũ, rất nhiều kê sách do Trung Thư Tỉnh nghĩ ra, giao cho Trung Thư Lệnh sửa đổi, Kính Hiên chỉ cần cầm Ngọc Tỷ đóng dấu, thế là thành thánh Đan Yên chờ mong ngày Kính Hiên có thể tự mình chấp chính, nàng nghĩ, đến lúc đó nàng có thể sống yên ổn trong hậu cung, ngày ngày thêu thùa, ví dụ như thêu một cái túi hương, làm một cái áo khoác, tìm lý do ban thưởng cho Hạng Tuế Đan Yên là mẫu con gái điển hình, cung đấu khốc liệt thì chỉ biết thu mình, leo lên địa vị cao thì nghĩ tới giúp chồng dạy con, nàng không thích hợp làm Thái hậu, ban đầu nếu vẫn ở nhà mẹ đẻ, có lẽ đã sớm yên bề gia thất, giống như tất cả các cô gái bình thường khác, sống bình thản một triều, nàng ngây ngốc nhìn chằm chằm Hạng Tuế Thiêm một lát, sau khi bãi triều nàng chán nản chẳng muốn về âm mưu định xúi giục Kính Hiên xuất cung lần nữa, nhưng dạo gần đây Kính Hiên ham mê trò chơi mới – Không biết Kính Hiên nghe ai nói, trong cung có một đừơng hầm bí mật, ví dụ như lúc mất nước, Hoàng Đế có thể chạy trốn từ đường hầm này, ngày sau trả thù vậy, Kính Hiên vô cùng hào hứng đào xới cả Hoàng cung, ngay cả hang chuột cũng không bỏ qua, vì vậy làm bao nhiêu con chuột phải mất nhà, vợ con ly thoảng Tề Đan Yên và Kính Hiên cùng nhau xem tấu chương, Hạng Tuế Thiêm đúng lúc bẩm báo, hai người còn có cơ hội gặp nhau. Chỉ là, khi có Kính Hiên cùng những đại thần khác, theo cấp bậc lễ nghĩa, một người cao cao tại thượng, một người cúi đầu hành lễ Mở đầu "Thần tham kiến Hoàng Thượng vạn tuế, Thái hậu thiên tuế", kết thúc luôn là "Thần xin cáo lui". Nhưng không một ai biết, Uy Viễn tướng quân đang dập đầu hành lễ cùng Thái hậu nương nương đã từng điên loan đảo Hiên có chút giống người bạn nhỏ Doanh Chính năm Hiên so với Doanh Chính, không đốt sách chôn người tài, ngược lại đặc biệt tôn trọng trí thức, còn thường khiêm tốn học hỏi các Quan văn trong triều, bàn luận các chủ đề đầy tính chiết lý và nhân văn như "Vật chất cùng ý thức cái nào quyết định cái nào", "Bánh Trung thu ăn ngon hơn hay là Bánh mặt trăng ăn ngon hơn", "Gà có trước hay là trứng có trước", làm các Quan văn vò đầu bứt tai, vất vả suy nghĩ, còn chưa có câu trả lời, đã rối rít khen Tiểu Hoàng Đế tư chất thông minh giống như Mahler Gobi. Hôm nay lên triều, Trăm quan bàn luận đề tài cuộc thi Hương tổ chức ba năm một lần, tranh nhau muốn nhét người nhà vào vị trí giám khảo cuộc thi Hương , còn bản thân muốn tranh đoạt chức quan chủ khảo cuộc thi Hội vào tháng ba năm sau, tha hồ vơ Hiên muốn tổ chức cuộc thi vào mùa hoa quế, vì bánh hoa quế ăn rất ngon ha ha ha... Vì vậy, Kính Hiên chẳng biết thế nào là Vua không nói đùa, ăn nói lung tung "Quan chủ khảo cũng phải tài chí hơn người. Như vậy đi, trước cuộc thi Hương, các ngươi cũng tham gia một cuộc thi, người nào thi tốt, người đó làm quan chủ khảo."Trăm quan nhìn nhau, cảm giác sự công bằng sáng choang như ánh mặt trước tới nay Tề Đan Yên luôn nối giáo cho giặc, nàng cũng cảm thấy ý kiến này không tệ "Các vị đại nhân bình thường nhiều việc, có thể không có thời gian chuẩn bị, vậy thi làm thơ đi. Ba ngày sau mỗi người nộp một bài thơ Thất ngôn tứ tuyệt, không giới hạn đề tài, không được sao chép.""Thái hậu anh minh!" Trăm quan quỳ xuống cảm Hiên hứng trí bừng bừng "Các quan đứng đây phải làm cho tốt, ai làm thơ phù hợp với khẩu vị của Trẫm, thì người đó sẽ làm ban giám khảo cuộc thi năm sau!"Hợp khẩu vị? Cho nhiều tương vừng là khi bãi triều, võ tướng có vẻ cô đơn, ngược lại các quan văn tràn đầy tự tin. Ngày thường bọn họ vốn đã không vừa mắt nhau. Phải biết rằng, trừ mấy đứa con ông cháu cha, có ai mà không trải qua thi Hương, thi Hội, thậm chí là thì Đình mới được bước chân vào điện Kim Loan, dù đã qua bao nhiêu năm không thi cử, nhân cơ hội này chứng minh bản thân một chút. Bọn họ cơ bản không để các Võ tướng vào trong mắt, cho nên nhìn các Võ tướng bọn họ đều thấy thoải mái hơn….Dù sao chúng ta cũng là tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản, có ngon thì đấu võ đi!Ba ngày sau, trăm quan dâng thơ lên cho Hoàng Thượng, các thái giám dùng số đếm thay thế cho tên bài thi, chép lại một lần nữa, đóng thành tập đưa cho Kính Hiên và Tề Đan Yên chấm Hiên và Tề Đan Yên lần đầu tiên trở thành giám khảo chấm nhiên, hai người trình độ có hạn, không ngờ có một ngày được làm giám khảo cho nên không viết thơ bao giờ, may mắn có mời thầy dạy học cũng tham dự bình phẩm, coi như là có chuyên môn. Tên truyện gốc Không hợp quy củThể loại Cổ đại, hài hướcEditor Ngọc dễ thươngĐộ dài 20 chương + Ngoại truyệnNghe nói, mỗi khi Tề Thái hậu của Từ Ninh cung nổi giận chỉ có Uy Viễn tướng quân mới giải quyết được."Ai, tất cả các ngươi đều ức hiếp bà lão này, nói thì hay lắm rằng trưa hôm nay mua gà nướng ở ngoài cung, rốt cuộc là gà nướng của ngự thiện phòng, đừng tưởng rằng ai gia không phân biệt được!"Ngày thường Uy Viễn Đại tướng quân mặc mũ vàng giáp đen, lúc này lạnh lùng tháo giáp quỳ trước mặt Thái hậu, hất tung áo choàng đỏ ra sau lưng, không nhịn được mỉa mai "Thái hậu mới qua hai mươi mùa xuân, tự nhận bà lão đúng là không biết xấu hổ.""Hạng Tuế Thiêm! Ai gia nhiều lần ra lệnh để ngươi tiến cung hầu hạ, ngươi nhiều lần kháng chỉ thì thôi, bây giờ còn dám mắng ai gia không biết xấu hổ!""Không phải hạ thần không muốn hầu hạ Thái hậu, nhưng Thái hậu có nghĩ tới chuyện này hay không, tiến cung cần phải tịnh thân.""Ngươi luôn miệng nói yêu quý ai gia, nhưng cuối cùng vẫn tiếc rẻ mấy miếng thịt đó ~ "Uy Viễn tướng quân Hạng Tuế Thiêm trợn ngược mắt, dường như từng câu từng chữ phải gắng gượng mãi mới nặn được ra "Thái hậu, nếu ngài vẫn tiếp tục cưỡng ép hạ thần, hạ thần chỉ có thể bảo đảm rằng không đánh chết người.""À."Cảnh báo Nữ chính não tàn, bánh bèo. Cẩu huyết ngập trời. Trong khi các Quan văn rối rít nghĩ cách làm sao để nịnh hót Thái hậu, Hạng Tuế Thiêm cũng bận rộn điều tra kẻ chủ mưu vụ thay đổi tấu chương. Bởi vì tiểu Hoàng đế còn chưa tự mình chấp chính, các quan muốn dâng lên tấu chương phải qua Lục bộ thẩm nghị, do Lục bộ Thượng Thư kiểm định trước sau đó mới đưa tới Càn Thanh cung để Hoàng Thượng, Thái hậu phê chương của Hạng Tuế Thiêm là điện báo khẩn cấp, phải trực tiếp dâng lên Hoàng Thượng. Nhưng chỉ cần tấu chương đi qua cửa cung, những kẻ gian trá đã có cơ hội hành động, xúi giục thái giám đánh gian đồn đại rằng, Cung thân vương mua chuộc lòng người không phải chuyện ngày một ngày hai, một phần ba Thái giám của Tử Cấm thành đã bị hắn mua chuộc, bọn Thái giám này rải rác ở tất cả các xó xỉnh trong cung, lén lút thông đồng với nhau đánh tráo tấu chương cũng là chuyện dễ nữa, Cung thân vương không chỉ một lần nói bóng gió với Hạng Tuế Thiêm, Kính Hiên đần độn không có tài cán gì, không thể gánh vác được quốc gia đại sự. Mặc dù Hạng Tuế Thiêm cũng đồng ý với quan điểm của Cung thân vương, nhưng Vương quyền là trời cho, còn phải xem bản thân có phúc phận đó hay thân vương cũng mang trong mình dòng dõi Hoàng gia, địa vị cao quý, muốn lật đổ bè phái của hắn không phải chuyện dễ dàng, vì tránh “Rút dây động rừng”, cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn. Cung thân vương chưa dám tạo phản, vì hắn vẫn còn kiêng kị binh quyền trong tay Hạng Tuế Thiêm."Đem danh sách các Thái giám đã chạm qua tấu chương mang lên đây, Bổn tướng quân có cơ hội sẽ tra khảo từng tên một." Mặc dù ngoại thần không được cai quản chuyện trong cung, nhưng Hạng Tuế Thiêm ở Kinh thành cũng coi như một tay che trời, không ai dám phản này Hạng Tuế Thiêm vì chuyện quốc gia mà dốc hết tâm tư, bên kia Kính Hiên ham chơi vẫn chẳng đoái hoài đến chính sự, mà lẽ ra Thái hậu phải khuyên bảo Hoàng Thượng nên siêng năng cần cù, thì nàng cả ngày chỉ đắm chìm trong công cuộc chữa trị mắt Ngư bẩm báo, Tề Đan Yên xin thái y châm cứu hai lần một nàng cho nàng, chẳng bao lâu nữa trên đầu sẽ cắm đầy kim châm, giống như một con nhím, vô cùng kinh lẽ đến Ông trời cũng thấy chướng mắt, sau khi xảy ra nhật thực toàn phần, người dân đều nghĩ đó là điềm báo chẳng lành, toàn dân rơi vào khủng hoảng, vốn dĩ là một mùa màng bội thu, nhưng nạn châu chấu xảy ra khiến cho nhiều nông sản tới ngày thu hoạch hỏng hết. Ngay sau đó là dịch bệnh đáng sợ ập không may, nhà mẹ đẻ của Tề Đan Yên cũng nằm trong vùng dịch bệnh, người nhà báo tin tới, Tề lão gia cả ngày chỉ thích làm thơ đọc sách, không chịu rèn luyện thân thể, đã mắc bệnh qua đời. Sau khi Tề Đan Yên nhận được tin tức từ nhà mẹ đẻ, nàng chẳng thiết tha lên triều nữa. Tử Ngư bẩm báo, Thái Hậu cũng bỏ cả việc chữa mắt, cả ngày chỉ ngồi một buổi lên triều, hiếm khi Hạng Tuế Thiêm chủ động lên tiếng trước "Thần cả gan thỉnh cầu, năm xưa thần có nghe nói tộc Ma Lão rất giỏi y thuật, có nhiều phương thuốc cổ quái, bệnh dịch từ Giang Nam đã lan đến đất Thục, chỉ có mình tộc Ma Lão là bình yên vô sự."Kính Hiên gật đầu như giã tỏi "Ái khanh muốn tới Tây Nam, vậy thì thuận đường tới đất Thục một chuyến, nghe nói phụ thân của Mẫu hậu qua đời, ta... Trẫm ban tặng lễ vật hậu táng, ngươi tới thăm hỏi rồi quay về bẩm báo lại với Mẫu hậu. Còn nữa, Trẫm nghe nói ở đất Thục đất đai có màu tím, ngươi mang một thùng về đây." Đối với phát ngôn cực phẩm của tiểu Hoàng đế, các đại thần cũng không quá ngạc tức Hạng Tuế Thiêm muốn tới đất Thục rất nhanh truyền đến tai Tề Đan Yên, nàng không còn khóc lên khóc xuống nữa, mà cho người gọi hắn đến Từ Ninh cung. Nàng còn sai Tử Ngư và Cẩm Tú chọn váy áo, trang điểm cho Cẩm Tú có chút ngu ngốc, nhưng cũng cảm thấy có điều gì đó không đúng. Lúc nàng đi múc nước cho Tề Đan Yên rửa mặt, liền len lén nói với tiểu Đông tử "Ta cảm thấy Thái hậu rất coi trọng Hạng Tướng quân, dù Hoàng Thượng có khuyên thế nào Thái hậu cũng không nghe, hôm nay lại chủ động gọi Hạng Tướng quân tới, cũng không khóc nữa."Tiểu Đông tử đánh hơi thấy mùi nguy hiểm "Ta đoán, tới tám phần là Thái hậu thích Hạng Tướng quân, muốn hắn tiến cung hầu hạ."Cẩm Tú giật nảy người "Nghe nói Hạng Tướng quân còn chưa có con trai nối dõi, ngươi nghĩ Tướng Quân có đồng ý không?""Ta cũng không có con trai nối dõi..." Tiểu Đông tử mới tám tuổi đã tịnh thân chợt nhớ lại chuyện cũ, nơi đó vẫn còn tràn ngập ưu thương "Lúc ta tịnh thân có nghe lão Thái giám nói, chỗ đó cắt càng sớm càng tốt, ở tuổi của Hạng Tướng quân, cắt đi có chút khó khăn, sẽ rất đau .""Tại sao?" Cẩm Tú hỏi ngu."Ta cũng không biết, để hôm khác ta hỏi thăm một chút." Tiểu Đông tử nghiêm túc trả lời, thật sự coi đây là chuyện quan trọng, sau đó hắn chạy tới phòng Kính Sự. Phòng Kính sự có rất nhiều người tinh ranh, ngoài miệng leo lẻo Đông gia gia, mới mấy câu đã lấy được chút tin tức từ Đông gia nhất, một người đàn ông ba mươi tuổi muốn tịnh thân. Thứ hai, người đàn ông này không có con trai. Thứ ba, người đàn ông này là đại quan triều đình, sau khi tịnh thân rất có thể sẽ giữ chức Tứ phẩm hoặc là lớn tư, tiểu Đông tử vô cùng lo lắng vị trí Đại tổng quản Từ Ninh cung bị cướp đi, vì nghe nói tên nam nhân đó dáng dấp cũng không tên tinh ranh ngồi thảo luận với nhau, nam nhân có bộ dạng không tệ, lại còn là quan lớn, quen biết Thái hậu, chỉ còn lại... Mịa nó, không được, oaaa!Từ Ninh cung vẫn sóng êm biển Tuế Thiêm đi vào đại điện, sau khi bình thân, hắn nâng tầm mắt lên, thấy Tề Đan Yên ngồi trên ghế quý phi, chải kiểu đầu hoa bách hợp, cài rất nhiều trang sức châu báu, búi tóc cài một đóa hồng đỏ thắm, khoác áo bào đỏ thẫm thêu chim phượng, để lộ ra một góc váy xanh ngọc. Hai mắt sưng vù vì khóc nhiều, dù mang quần áo trang sức lộng lẫy cũng không che dấu được vẻ tiều tụy trên gương mặt nàng. "Hạng Tướng quân cùng Ai gia đi dạo vườn thượng uyển một chút đi, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi." Tề Đan Yên tiều tụy đứng dậy, còn không cho Tử Ngư và Cẩm Tú đi cùng. Cẩm Tú vô cùng lo lắng, đứng núp phía sau lan can hành lang, cắn khăn tay, nghĩ thầm, e là nương nương muốn nói chuyện để Tướng quân tiến cung hầu hạ, phải làm sao bây giờ, Tướng quân nam tính như vậy, biến thành thái giám giống như Tiểu Đông tử, ta sợ sẽ không kiềm chế được mất a a a..."Hạng Tướng quân là nam nhân, thật sự làm cho người khác phải ghen tị." Tề Đan Yên đi phía trước, vừa đi vừa nói "Trước kia phụ thân ta thường nói, nam nhi chí ở bốn phương, nữ nhân cả ngày chỉ có thể ở trong khuê phòng luyện chữ thêu thùa. Ta hỏi phụ thân, lúc nào thì ta mới có thể ra ngoài, hắn nói cho ta biết, tới khi con trưởng thành là được. Nhưng khi ta đã trưởng thành, sau đó tiến cung, cả đời cũng không có cơ hội đó, không ngờ, ngay cả cơ hội được nhìn mặt phụ thân lần cuối cũng không có... huhu..." Nàng lại bắt đầu Tuế Thiêm vì kiêng kị lễ nghi quân thần, nên luôn giữ khoảng cách đi phía sau nàng."Đại tang của phụ thân, ta không thể đi được, chỉ có thể nhờ cậy Hạng Tướng quân chịu tang, thay ta hoàn thành đạo hiếu, không biết có phiền Tướng quân hay không?"Tề Đan Yên xoay người lại, móc ra một tờ giấy, tha thiết nói "Ta có vài lời muốn nhờ ngươi chuyển tới mẫu thân ta, vốn dĩ đã viết xong rồi, sau đó lại được tiểu Đông tử nhắc nhở, bây giờ không thể viết lung tung, không những người nhà phải quỳ lạy, còn phải dán trên tường rồi cúng bái. Nhưng bức thư này ta không muốn bọn họ cúng bái, vậy phải làm sao bây giờ?"Hạng Tuế Thiêm mặt không đổi sắc "Thái hậu có lời gì muốn nhắn gửi, nói với ta là được."Tề Đan Yên đưa bức thư cho hắn, lo lắng nói "Ngươi không biết chữ, có xem cũng không hiểu đâu."Rốt cuộc là ai nói với ngươi là ta không biết chữ? Hạng Tuế Thiêm giật giật khóe miệng, một phần vì nàng nghĩ là hắn mù chữ thật, mặt khác vì nội dung bức chua củ cải, đậu đũa bào, mỗi món hai ớt ba lọ Ít cayRau củ muối ớt ba vò rượu hoa quế cùng mười cân hạch đào Tứ tưởng rằng là thư nhớ nhà, thì ra là nhớ đặc sản quê hương. Chẳng trách không dám để cho người nhà dán lên tường, nếu dán thật thì đúng là mất lắm, hai mẹ con nhà này, một người thì sai hắn mang một thùng đất màu tím, một người thì nhờ hắn mang về đặc sản quê hương."Hạng Tướng quân, ta nghe nói tình hình bệnh dịch vô cùng nghiêm trọng, ngươi tới đất Thục, nhớ phải cẩn thận." Cuối cùng Tề Đan Yên cũng nói được một câu ra hồn, coi như xuôi tai, nhưng nàng còn nói tiếp "Thân thể ta yếu đuối, ánh mắt cũng không tốt, ngươi mắc ôn dịch rồi quay về, ta sợ sẽ lây bệnh từ ngươi.""Thái hậu yên tâm." Bệnh chết ngươi!"Khi nào thì lên đường?""Ba ngày sau.""À.""Nếu không còn chuyện gì khác, vi thần xin cáo lui trước.""Hạng Tướng quân!""Có chuyện gì nữa?"Tề Đan Yên ngượng ngùng nói "Ngươi có về sớm được không?""Vi thần nhất định sẽ về sớm phục vụ lão phật gia ngài." Hạng Tuế Thiêm ôm quyền rời đi, bước chân gấp gáp, bây giờ hắn chẳng còn kiên nhẫn để nói thêm một câu nào Tú len lén đi theo phía sau, nghe câu được câu mất "Tướng quân là nam nhân", “Không biết có làm khó Tướng quân hay không?” và "Phục vụ lão phật gia ngài", lập tức liền tự suy diễn Hạng Tuế Thiêm đã đáp ứng Thái hậu, sau khi trở về sẽ tịnh thân tiến liền báo tin cho Tiểu Đông tử biết, Tiểu Đông tử mặt mũi trắng bệch, vội vàng tới phòng Kính Sự hỏi thăm, ở Kinh thành, đại sư tịnh thân nào có kỹ thuật tốt nhất. Sau đó, ở Kính Sự phòng, Tiểu Lục tử gặp được Tiểu Thanh tử, sau một lúc thì thầm to nhỏ với nhau, thêm dầu thêm mỡ, Tiểu Thanh tử chạy về tẩm cung của tiểu Hoàng đế, nói cho Kính Hiên biết câu chuyện động trời hậu muốn Hạng Tuế Thiêm tiến cung hầu hạ, Hạng Tuế Thiêm đã đồng ý tịnh thân!Kính Hiên nghe xong, cảm động tới mức nước mắt đong đầy, không ngừng ca ngợi "Hạng Tướng quân đúng là trung thần! Không màng danh lợi, đặt lợi ích cá nhân ở sau cùng, đem ích lợi quốc gia đặt lên hàng đầu, thật là cao thượng, thật là thuần khiết, thoát khỏi cảnh giới của người thường!"Tiểu Thanh tử đề nghị "Không dối gạt Hoàng Thượng, ở kinh thành, Cao Đại sư ở ngõ hẻm phía Nam được xưng tụng là “Thiên hạ đệ nhất đao”, ngón nghề điêu luyện, nghe nói xong chuyện không hề đau một chút nào, không ăn không uống, nằm yên ba ngày, là có thể sinh hoạt bình thường.""Thật không!" Kính Hiên vô cùng hào hứng hỏi "Đợi Hạng Tuế Thiêm từ Tây Nam trở về, liền bố trí cho Cao đại sư tịnh thân cho hắn.""Dạ!"Đêm đó, tiểu Thanh tử đem ý chỉ của Hoàng Thượng nói với Cao đại sư, muốn Cao đại sư tịnh thân cho Hạng Tuế Thiêm, để hắn chuẩn bị sẵn sàng, đến lúc đó xuống tay nhất định phải “Nhanh, Chính xác, Dứt khoát”, không thể để Hạng Tướng quân có một chút xíu không thoải mái nào. Đối với yêu cầu này, Cao đại sư hết sức lo sợ, thấp thỏm trả lời"Thanh gia gia, cắt đi cái đó rồi, làm gì có ai cảm thấy thoải mái được? Ngài nói xem, có phải hay không nha?"Tiểu Thanh tử nhớ lại lúc hắn tịnh thân, cảm thấy chỗ đó tràn đầy ưu thương, liền tư vấn "Hạng Tướng quân ở tuổi này, tịnh thân có dễ dàng không?""E là không dễ..." Cao đại sư tiếc nuối lắc đầu, lấy ra một ống trúc, to bằng cổ tay, bên trong có bột vôi "Tới chỗ ta tịnh thân đều là bọn nhỏ chừng năm, sáu tuổi, chỗ đó của nam nhân trưởng thành hơi lớn, cái này là đủ rồi." Dứt lời, lại lục lọi tìm cái gì đó, sau đó lấy ra một ống trúc to bằng bắp đùi "Hạng Tướng quân tịnh thân, có thể dùng cái này đóng giả. Thanh gia gia, ngài nghĩ xem, nhỏ cắt đau, hay lớn cắt đau hơn."Đáp án hết sức rõ ràng Đều đau ."Cho dù thế nào, tất cả đều trông cậy vào Đại sư." Tiểu Thanh tử để bạc lại, cảm thấy viên mãn tràn trề vì đã hoàn thành đại sự, nhanh nhẹn rời như vậy, hai người trong cuộc là Tề Đan Yên và Hạng Tuế Thiêm đều chẳng hay biết gì, tất cả hoàng cung đều đồng lòng, khẩn trương nghiêm túc chuẩn bị, bình tĩnh chờ Hạng Tuế Thiêm trở về liền tiến hành tịnh Xin lỗi đã để các bạn bạn đợi lâu. Mọi người có hài lòng với chương này không Ebook Thái Hậu, Chuyện Này Không Hợp Phép Tắc của tác giả Đào Đào Nhất LuânTên truyện gốc Không hợp quy củThể loại Cổ đại, hài hướcEditor Ngọc dễ thươngĐộ dài 20 chương + Ngoại truyệnNghe nói, mỗi khi Tề Thái hậu của Từ Ninh cung nổi giận chỉ có Uy Viễn tướng quân mới giải quyết được.“Ai, tất cả các ngươi đều ức hiếp bà lão này, nói thì hay lắm rằng trưa hôm nay mua gà nướng ở ngoài cung, rốt cuộc là gà nướng của ngự thiện phòng, đừng tưởng rằng ai gia không phân biệt được!”Ngày thường Uy Viễn Đại tướng quân mặc mũ vàng giáp đen, lúc này lạnh lùng tháo giáp quỳ trước mặt Thái hậu, hất tung áo choàng đỏ ra sau lưng, không nhịn được mỉa mai “Thái hậu mới qua hai mươi mùa xuân, tự nhận bà lão đúng là không biết xấu hổ.”“Hạng Tuế Thiêm! Ai gia nhiều lần ra lệnh để ngươi tiến cung hầu hạ, ngươi nhiều lần kháng chỉ thì thôi, bây giờ còn dám mắng ai gia không biết xấu hổ!”“Không phải hạ thần không muốn hầu hạ Thái hậu, nhưng Thái hậu có nghĩ tới chuyện này hay không, tiến cung cần phải tịnh thân.”“Ngươi luôn miệng nói yêu quý ai gia, nhưng cuối cùng vẫn tiếc rẻ mấy miếng thịt đó ~ ”Uy Viễn tướng quân Hạng Tuế Thiêm trợn ngược mắt, dường như từng câu từng chữ phải gắng gượng mãi mới nặn được ra “Thái hậu, nếu ngài vẫn tiếp tục cưỡng ép hạ thần, hạ thần chỉ có thể bảo đảm rằng không đánh chết người.”“À.”Cảnh báo Nữ chính não tàn, bánh bèo. Cẩu huyết ngập trời.

thái hậu chuyện này không hợp phép tắc