1. Cách nhận diện phương thức biểu đạt, thao … – Doctailieu.com. Cách nhận diện phương thức biểu đạt, thao … – Doctailieu.com Cùng tìm hiểu những dấu hiệu nhận biết phương thức biểu đạt trong văn bản, phong cách ngôn ngữ, các phép liên kết và thao tác lập luận trong … Bài Văn Cảm Nhận Của Em Về Bài Thơ Sang Thu Khổ 2 3 Hay Xuất Sắc – Bài 14 . Tham khảo cách hành văn súc tích, mạch lạc, diễn đạt câu văn gãy gọn thông qua bài văn Cảm nhận của em về bài thơ Sang thu khổ 2 3 hay xuất sắc. 6. Học sinh thiếu kiến thức, khả năng so sánh, liên tưởng, tưởng tượng trong học tác phẩm văn chương 7. Học sinh thường phân tích, bình giảng một cách máy móc các tác phẩm văn chương Sự tác động của hình tượng văn học đến tiếp nhận của học sinh: STT Nội dung 4 3 2 1 3 3.Phương pháp làm dạng bài cảm nhận văn học – Tài liệu text – 123doc; 4 4.Cách làm bài văn biểu cảm về tác phẩm văn học cho học sinh lớp 7; 5 5.Hướng dẫn cảm nhận và phân tích thơ trong Văn Học; 6 6.Hướng dẫn chi tiết cách làm bài cảm nhận một đoạn trích – Hoc360.net Thủ tướng nhìn nhận công tác cải cách hành chính là công việc nặng nề, khó khăn, phức tạp, nhạy cảm nhưng nếu không làm sẽ cản trở sự phát triển Sáng 19-10, Thủ tướng Phạm Minh Chính, Trưởng Ban Chỉ đạo cải cách hành chính của Chính phủ (Ban Chỉ đạo), chủ trì Cảm nhận bài Mùa xuân nho nhỏ yêu cầu nêu những suy nghĩ, cảm nhận về nội dung bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải. Cùng tham khảo hướng dẫn cách làm và dàn ý chi tiết dưới đây do Đọc Tài Liệu tổng hợp và biên soạn để có được một bài văn hay và đạt điểm Cách viết bài cảm nhận hay. Trước không còn phải xác định là tớ không xuất sắc Văn tẹo nào cả và thậm chí là tớ ko yêu môn Văn tẹo như thế nào luôn. Giờ Văn toàn nằm ngủ hoặc thả hồn theo mây. Chỉ đơn giản và dễ dàng là tớ say đắm đọc sách cùng thích viết K7EwIx. Ví dụ Đề bài Viết bài văn nêu cảm nghĩ về bài thơ "Cảnh khuya" của Hồ Chí Minh. Gợi ý làm bài 1. Mở bài Bài "Cảnh Khuya" được chủ tịch Hồ Chí Minh sáng tác năm 1947, tại chiến khu Việt Bắc. Giữa hoàn cảnh kháng chiến gay go, gian khổ. Bác vẫn giữ vững phong thái ung dung, tự tại, lạc quan. Vẫn dành cho mình những phút giây thanh thản để thưởng thức vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên. Bác coi thiên nhiên là nguồn động viên tinh thần lớn lao đối với mình. 2. Thân bài a. Cảnh đêm trang rừng êm đềm, thơ mộng * Câu 1 và 2 Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa Giữa không gian tĩnh lặng của đêm khuya nổi bật tiếng suối chảy róc rách, văng vẳng lúc gần lúc xa. Nhịp thơ 2 / 1 / 4, ngắt ở từ trong, như một chút ẫm để rồi đi đến so sánh thú vị trong như tiếng hát xa. Sự so sánh, liên tưởng Làm nổi bật nét tương đồng giữa tiếng suối và tiếng hát xa Thể hiện sự nhạy cảm, tinh tế của trái tim nghệ sĩ. Ánh trăng chiếu sáng mặt đất, soi tỏ cảnh vật. Những mảng màu sàng, tối đan xen, hòa quyện, tạo nên khung cảnh sinh động Trang lồng thụ, bóng lồng hoa. Bóng trăng , bóng cây quấn quýt, lồng vào bóng hoa, lung linh, huyền ảo. Nghệ thuật miêu tả rất phong phú Có xa có gần Cao và thấp Tĩnh và động,... → Tạo nên bức tranh đêm trăng tuyệt đẹp, cuốn hút hồn người. b. Tâm trạng của Bác trong đêm trăng sáng * Câu 3 và câu 4 Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà Bác say mê thưởng thức vẻ đẹp huyền ảo, thơ mộng của rừng núi dưới ánh trăng soi và xúc động thốt lên Cảnh khuya như vẽ đẹp như tranh. Người chưa ngủ vì hai lí do. Lí do thứ nhất là vì cảnh đẹp làm cho tâm hồn người nghệ sĩ rạo rực, bâng khuâng, say đắm. Lí do thứ hai Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà. Cảnh thiên nhiên đẹp đẽ, hấp dẫn như vậy nhưng không làm cho Bác vơi di nỗi lo về trách nhiệm lớn lao của một lãnh tụ cách mạng đối với dân, với nước. Cả hai câu thơ cho thấy sự gắn bó giữa con ngưới thi sĩ đa cảm và con ngưới chiến sĩ kiên cường trong Bác. 3. Kết bài "Cảnh khuya" là một bài thơ tứ tuyệt hay và đẹp, có sự kết hợp hài hòa giữa tính cổ điển hình thức và tính hiện đại nội dung. Bài thơ thể hiện tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và tinh thần trách nhiệm cao cả của Bác Hồ - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam; là dẫn chứng chứng minh cho phong cánh tuyệt với của người nghệ sĩ - chiến sĩ Hồ Chí Minh. Bài văn mẫu Chủ tịch Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ cách mạng vĩ đại của dân tộc. Nhưng bên cạnh đó, Người còn là một nhà thơ tài năng rất nhạy cảm với cái đẹp của thiên nhiên đất trời. Sau những giây phút căng thẳng bởi việc quân cơ, Bác vẫn hòa mình vào vẻ đẹp êm dịu, trong sáng của thiên nhiên. Bài thơ "Cảnh khuya" là một trong những bài thơ nói lên điều dó. "Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa. Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Bài thơ ra đời trong những năm tháng đầu tiên vô cùng khó khăn của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp quay trở lại xâm lược nước ta. Khi đó, cơ quan Trung ương của Chính phủ đã chuyển lên Việt Bắc. Tại dây, Bác cùng các đồng chí trong Bộ chỉ huy cuộc kháng chiến của dân tộc ngày đêm bàn việc nước. Bài thơ mở ra bằng hình ảnh của "cảnh khuya" khiến người đọc không mấy ngạc nhiên phải khi việc nước đã tạm ngưng, Bác Hồ mới có những giây phút thư thái cùng cảnh rừng, cảnh núi. Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa. Cảnh núi rừng trong đêm khuya thanh vắng với âm thanh trong trẻo của tiếng suối từ xa đều đều vọng lại "tiếng suối trong như tiếng hát xa". Phép so sánh ấn tượng tiếng suối là âm thanh của thiên nhiên, lạnh lẽo, mơ hồ nay được so sánh với “tiếng hát” của con người như vậy mà trở nên gần gũi, ấm áp. Âm tiết mơ "xa" khiến câu thơ có độ ngân vang vô tận và lắng đọng vào nơi sâu nhất của hồn người. Nhưng cũng chính từ "xa", "tiếng hát xa" khiến người đọc có cảm giác âm thanh ấy như vọng lại từ cõi nào mơ hồ và xa xăm; phải thật lắng tâm mới nghe thấy được. Dường như tất cả mọi âm thanh khác đều lắng chìm để nổi bật tiếng suối róc rách, văng vẳng như một cung đàn. Tiếng suối làm cho đêm rừng vốn tĩnh lặng lại càng thêm sâu lắng, trong trẻo. Trong cái khung cảnh ấy đã hiện lên với một hình ảnh tuyệt dẹp "trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" . Trăng, hoa, cổ thụ đan cài, quấn quýt vào nhau tạo cho cảnh vật trở nên sinh động, hữu tình và vô cùng ấm áp. Người đọc cảm nhận được rằng bức tranh đó chính la một trái tim nghệ sĩ đang hòa mình say đắm với thiên nhiên. Phải thật sự yêu thiên nhiên và biết cảm nhận cái đẹp của thiên nhiên thì người nghệ sĩ mới có thể miêu tả được bức tranh mang đậm hồn người đến vậy. Nhưng Hồ Chí Minh như nhà thơ Minh Huệ đã từng viết "Đêm nay Bác ngồi đó Đêm nay Bác không ngủ Vì một lẽ thường tình Bác là Hồ Chí Minh”. Vì là Hồ Chí Minh nên Người “không ngủ” bởi "Bác thương đoàn dân công Đêm nay ngủ ngoài rừng Rải lá cây làm chiếu Manh áo phủ làm chăn Trời thì mưa lâm thâm Làm sao cho khỏi rét”. Và trong cái đêm Người thức cùng “Cảnh khuya” cũng vậy "Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà" Bác đã cảm nhận được vẻ đẹp tinh tế của thiên nhiên để rồi thốt lên một lời ca ngợi thật chân thành "Cảnh khuya như vẽ". Cái hồn của tạo vật đã tác động mạnh đến trái tim nhạy cảm của người nghệ sĩ làm cho Bác ở trong trạng thái chưa ngủ. Ngủ sao được trước cảnh đẹp thế này! Bác yêu thiên nhiên, yêu cái đẹp nhưng Người không chỉ thức vì thiên nhiên mà còn thức vì "nỗi nước nhà" còn đang chồng chất, băn khoăn đất nước đang trong những năm đầu kháng chiến khó khăn và gian lao tột bậc. Câu cuối của bài thơ mở ra một khía cạnh, một chiều sâu mới của tâm trạng "chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Cái ẩn của bài thơ chính là ở đây, từ nỗi đã nói lên tất cả đó chính là "nỗi nước nhà", nỗi niềm canh cánh suốt cả cuộc đời Bác . Thật xúc động; trước một tâm hồn, một trái tim vĩ đại của một con người mà suốt cuộc đời luôn thao thức, trở trăn cả trong mơ lẫn trong thực. Từ "chưa ngủ" được lặp tới hai lần như một bản lề khép mở hai tâm trạng. Chưa ngủ vì cảnh đẹp của thiên nhiên và vì nỗi lòng canh cánh lo việc nước. Trong nỗi lo dằng dặc về đất nước, Bác Hồ thao thức và bắt gặp cảnh đẹp thiên nhiên đưa mình đắm say trong cái huyền ảo của đất trời, nhưng chưa được lâu thì Bác lại trở về với nỗi lòng lo dân, lo nước. Tâm trạng đó của Bác Hồ khiến cho ta vừa cảm phục, vừa xúc động trước cái đẹp sâu sắc và toàn diện của thiên nhiên hòa quyện giữa tâm hồn của một người nghệ sĩ - một nhà chính trị. "Cảnh khuya" là một bài thơ tả cánh núi rừng Việt Bắc, nhưng trong đó lại ẩn chứa tâm hồn, con người của Bác, một tâm hồn thi sĩ bên trong một người làm cách mạng, rất lạc quan và vững lòng tin chiến thắng. Update 3/1/2019 Biên tập từ Nguồn Đề DEMO Bàn về chị Dậu trong tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố, nhà văn Nguyễn Tuân viết “Ngô Tất Tố đã đưa ra, đã dám đưa ra một nhân vật đàn bà nông thôn khỏe khoắn, lành mạnh như chị Dậu”. Hãy phân tích nhân vật chị Dậu qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” để làm sáng tỏ ý kiến trên. PHẦN 1 ĐẶC ĐIỂM CỦA NHÂN VẬT TRONG TÁC PHẨM VĂN HỌC. – Nhân vật là linh hồn của cả một tác phẩm, mang chở nội dung phản ánh, tư tưởng, chủ đề của tác phẩm, là nơi kí thác quan niệm về con người, về nhân sinh của nhà văn. Một nhân vật văn học lớn bao giờ cũng thể hiện một số phận, một quan niệm nhân sinh độc đáo và thường điển hình cho một tầng lớp xã hội, một giai cấp, thậm chí một thời đại. Với dạng đề yêu cầu phân tích nhân vật thì nhiệm vụ của chúng ta là làm sáng tỏ những đặc điểm của nhân vật đó, đồng thời thể hiện được “ý đồ” mà tác giả muốn gửi gắm khi xây dựng nhân vật ấy. – Nhân vật trong tác phẩm văn học là “con đẻ”, là sản phẩm sáng tạo của một nhà văn nhất định. Nó là kết quả của một quá trình khám phá, chiêm nghiệm. Nó là sản phẩm từ sự tổng hợp, nhào nặn. Cũng do thế, nhân vật mang dấu ấn của cá nhân sáng tạo ra nó. Phân tích nhân vật còn để nhận ra tài năng, đặc điểm bút pháp của nhà văn, để thêm thú vị khi thưởng thức một giá trị thẩm mĩ. Không ít học sinh còn đối chiếu máy móc nhân vật với hiện thực lịch sử, với sự thực cuộc đời để đánh giá đúng, sai, hay, dở mà quên đi một sự thực khác nhân vật có thể mang màu sắc “siêu thực”, có thể đi lối riêng theo cách dẫn dắt, theo ý đồ và bút pháp nghệ thuật của nhà văn. – Một nhân vật văn học thành công cũng như một con người sinh động ngoài đời vậy. Đó là “con người này” trong sự phân biệt với con người khác. Nó có tính cách riêng, số phận riêng không thể lẫn. Bởi thế, suy cho cùng, phân tích một nhân vật làm sáng tỏ một tính cách, một số phận. Song vấn đề là nhà văn không trực tiếp bước vào tác phẩm mà nói lên điều ấy. Tính cách, số phận nhân vật hiện lên sinh động trong tác phẩm qua nhiều phương diện cụ thể. Đó chính là 6 phương diện chúng ta cần lưu ý ở phần 3. PHẦN 2 NHỮNG ĐIỀU CẦN TRÁNH KHI LÀM DẠNG ĐỀ PHÂN TÍCH/ CẢM NHẬN VỀ NHÂN VẬT TRONG TÁC PHẨM VĂN HỌC – Thứ nhất, biến bài phân tích nhân vật thành một bài miêu tả. Quá trình phân tích một nhân vật văn học cần gắn với sự cảm thụ, đánh giá bút pháp nghệ thuật miêu tả của nhà văn. Chữ phân tích ở đây không nên hiểu chỉ là một thao tác nghị luận chỉ ra các đặc điểm của nhân vật mà bao hàm cả sự nhận xét, đánh giá bằng cảm thụ, suy nghĩ của mình. – Thứ hai, bài phân tích nhân vật chỉ dừng ở cấp độ cụ thể mà không nâng lên tầm khái quát để rút ra tư tưởng, quan niệm của nhà văn. Nên nhớ rằng khi xây dựng một nhân vật nhất là nhân vật chính, bao giờ nhà văn cũng muốn gửi gắm qua đó một cách nhìn nhận về xã hội, một quan niệm nhân sinh. Nếu phân tích nhân vật mà chỉ dừng ở nhân vật nghĩa là chưa ý thức được vị trí của nhân vật ấy trong chủ đề, tư tưởng của tác phẩm. PHẦN 3 DÀN BÀI CỦA BÀI VĂN PHÂN TÍCH/ CẢM NHẬN VỀ NHÂN VẬT TRONG TÁC PHẨM VĂN HỌC I. Mở bài + Giới thiệu tác giả đề tài, phong cách, đánh giá…, tác phẩm xuất xứ, hoàn cảnh sáng tác, giá trị…. + Giới thiệu vấn đề nghị luận. II. Thân bài 1. Giải thích nhận định đặt ra ở đề bài nếu có 2. Lần lượt phân tích/ cảm nhận về các phương diện của nhân vật theo yêu cầu đề. Vd * Lai lịch – Đây là phương diện đầu tiên góp phần hình thành đặc điểm tính cách, chi phối con đường đời của nhân vật, cũng như mục đầu tiên ta thường khai trong bản “Sơ yếu lí lịch” là thành phần xuất thân, hoàn cảnh gia đình vậy. – Lưu ý không phải tác phẩm nào chúng ta cũng cần phải chú ý đến lai lịch của nhân vật. Chúng ta chỉ chú ý đến lai lịch của nhân vật khi đó là một dụng ý của nhà văn trong việc khắc họa số phận và tính cách của nhân vật mà thôi. *Ngoại hình – Trong văn học, nhà văn miêu tả ngoại hình nhân vật thường với hai mục đích + Thứ nhất, để cá thể hóa nhân vật, nghĩa là tạo ấn tượng riêng về nhân vật ấy không thể lẫn vào các nhân vật khác. + Thứ hai, qua vẻ bề ngoài mà phần nào hé mở tính cách, bản chất của nhân vật ấy. Một nhà văn có tài thường chỉ qua một số nét khắc họa chấm phá có thể giúp người đọc hình dung ra diện mạo, tư thế cùng bản chất của một nhân vật nào đó. Khi cảm nhận, phân tích ngoại hình nhân vật cần thấy rằng phần lớn trường hợp, đặc điểm tính cách, chiều sâu nội tâm được thống nhất với vẻ bề ngoài. Song cũng có những trường hợp cái bên trong và vẻ bên ngoài của nhân vật “trật khớp”, thậm chí trái ngược nhau. Trong phân tích nhân vật, cần qua các chi tiết ngoại hình mà “đọc” đúng nội tâm, bản chất của đối tượng. * Ngôn ngữ – Qua lời ăn tiếng nói, qua cách dùng từ, giọng điệu của một người, chúng ta có thể nhận ra nghề nghiệp, trình độ văn hóa, nhận ra tính cách của con người ấy. – Ngôn ngữ của nhân vật văn học thành công thường được cá thể hóa cao độ, nghĩa là mang đậm dấu ấn của một cá nhân. Nhà văn có tài là người biết sống với nhiều nhân vật, nắm bắt được nhiều kiểu ngôn ngữ. * Nội tâm – Khi phân tích nhân vật cần quan tâm đến thế giới bên trong với những cảm giác, cảm xúc, tình cảm, suy nghĩ… Thế giới bên trong này thường tương tác với thế giới bên ngoài môi trường thiên nhiên, sự biến chuyển của đời sống xã hội, quan hệ và hành vi của các nhân vật khác xung quanh đồng thời cũng có quy luật vận động riêng của nó. – Một nghệ sĩ tài năng thường cũng là một bậc thầy trong việc nắm bắt và diễn tả tâm lí con người. Miêu tả chân thực, tinh tế đời sống nội tâm nhân vật là chỗ thử thách tài nghệ nhà văn và cảm nhận, phân tích được một cách kĩ lưỡng, thuyết phục mặt này cũng thành nơi chứng tỏ năng lực của người phân tích tác phẩm. * Cử chỉ, hành động – Bản chất của con người ta bộc lộ chân xác, đầy đủ nhất qua cử chỉ, hành động. Phân tích nhân vật, vì thế, cần tập trung khai thác kĩ phương diện này. Đó là sự thật hiển nhiên. – Nhưng đáng chú ý là bản chất nhân vật không chỉ bộc lộ ở việc nhân vật ấy làm mà còn qua cách làm việc đó của nhân vật nữa. * Lời các nhân vật khác về nhân vật Để khắc họa tính cách, bản chất một nhân vật, nhà văn còn mượn lời nói, lời đánh giá của các nhân vật khác. Lắm khi, nhà văn còn “tổ chức” cho các nhân vật khác thảo luận, bàn bạc về nhân vật ấy. ⛔ LƯU Ý – Mỗi nhân vật được nhà văn xây dựng theo một phương thức riêng. Có nhân vật thiên về hành động ví dụ Trương Phi – Tam quốc diễn nghĩa, có nhân vật thiên về diễn biến tâm trạng và hành động Mị – Vợ chồng A phủ, hoặc có nhân vật lại thiên về diễn biến tâm trạng Bà cụ Tứ- Vợ nhặt, hoặc có những nhân vật kịch Trương Ba, Vũ Như Tô lại thiên về lời nói và hành động kịch. Bên cạnh đó, không phải bất cứ nhân vật nào cũng được nhà văn thể hiện đầy đủ các phương diện lai lịch, ngoại hình, ngôn ngữ, nội tâm, cử chỉ, hành động, qua lời các nhân vật khác. Tùy trường hợp mà có chỗ nhiều, chỗ ít, chỗ đậm, chỗ nhạt. Bởi thế, không phải cứ máy móc tìm đủ, phân tích đủ mà cần biết tập trung, xoáy sâu vào các phương diện thành công nhất của tác phẩm hoặc xoáy vào khía cạnh mà vấn đề nghị luận đặt ra. Đề bài yêu cầu phân tích một khía cạnh của nhân vật Ví dụ phân tích diễn biến tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích “Trao duyên” thì chỉ chú ý phân tích kĩ khía cạnh đó để làm nổi bật vấn đề. Không sa đà kể lể về cuộc đời, hoàn cảnh sống, ngoại hình,… của nhân vật. Đề bài yêu cầu phân tích nhân vật để chứng minh nhận định thì cần chú ý phân tích những khía cạnh của nhân vật để làm nổi bật vấn đề, chứng minh, làm rõ nhận định đó. – Cũng không cứ phải tuần tự theo sáu phương diện như thế mà có thể sắp xếp theo cách riêng, sao cho bài văn của mình hấp dẫn. – Trong quá trình phân tích có thể so sánh với nhân vật khác chỉ ra nét tương đồng hoặc khác biệt để làm nổi bật vấn đề. Chú ý so sánh với các nhân vật có điểm tương đồng hoặc cùng thời kì, cùng chủ đề… – Để có căn cứ phân tích, để có chất liệu làm bài, khi đọc tác phẩm cần ghi nhớ các chi tiết, các hình ảnh về từng phương diện ấy. 3. Đánh giá về nhân vật – Ý nghĩa của nhân vật trong việc thể hiện chủ đề tư tưởng của tác phẩm. – Nghệ thuật xây dựng nhân vật Khác với phân tích cả tác phẩm, đề bài dạng này chỉ yêu cầu phân tích nhân vật. Cho nên, phần nghệ thuật nên chăm chút cho những thủ pháp giúp nhân vật trở nên điển hình, ví dụ như + Nghệ thuật xây dựng cốt truyện giúp nhân vật bộc lộ tính cách. + Nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật. + Kết cấu. + Nghệ thuật xây dựng các tuyến nhân vật khác … III. KẾT BÀI – Tổng kết, khẳng định lại vấn đề 1 đặc điểm điển hình của nhân vật. 2 đặc điểm/phong cách/ bút pháp nổi trội của tác giả trong việc xây dựng thành công nhân vật. => Khẳng định giá trị của tác phẩm và sự đúng/ sai của vấn đề cần nghị luận với dạng bài nêu suy nghĩ về 1 nhận định. ————- BÀI LÀM MINH HỌA ĐỀ BÀI Bàn về chị Dậu trong tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố, nhà văn Nguyễn Tuân viết “Ngô Tất Tố đã đưa ra, đã dám đưa ra một nhân vật đàn bà nông thôn khỏe khoắn, lành mạnh như chị Dậu”. Hãy phân tích nhân vật chị Dậu qua đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” để làm sáng tỏ ý kiến trên. Làm kiểu bài tập làm văn này học sinh phải chú ý mấy điểm sau- Phát biểu cảm nghĩ thật của mình, nghĩa là những cảm xúc, suy nghĩ nảy sinh trong tâm hồn mình khi thưởng thức các tác phẩm văn nghệ nào đó, chứ không phải cảm nghĩ của người khác mà mình nghe được. Những cảm nghĩ đó một mặt bắt nguồn từ nội dung, hình tượng trong tác phẩm, mặt khác liên quan tới niềm quan tâm suy nghĩ của chính Những cảm nghĩ của người làm bài phải dựa chắc vào nội dung tác phẩm, trên cơ sở hiểu biết về tác phẩm. Vì vậy, bài làm cần dẫn chứng các chi tiết, nhân vật làm cơ sở cho cảm xúc và suy nghĩ của Để thể hiện cảm xúc, tình cảm đối với tác phẩm, người làm bài nên phát huy tưởng tượng, liên tưởng, liên hệ với thực tế thì bài làm mới Bài viết phải có thứ tự, mạch lạc, lời văn phát biểu cảm nghĩ phải vừa chính xác, vừa gợi cảm mới thích làm bài văn phát biểu cảm nghĩ1. Đọc thuộc bài văn hoặc nghiền ngẫm kĩ lưỡng tác phẩm được thưởng thức, từ cảm mà sinh ra Điều kiện tiên quyết để làm bài phát biểu cảm nghĩ là phải thuộc tác phẩm, hiểu tác phẩm trong từng chi tiết. Điều thứ hai là hình thành ấn tượng về tác phẩm ấy. Nếu không thuộc, không hiểu, lại không có ấn tượng, cảm xúc gì về tác phẩm thì làm sao viết ra bài cảm nghĩ được?!- Về cảm, người ta có thể cảm xúc về một vài chi tiết quan trọng, tiêu biểu. Chẳng hạn đọc truyện con Rồng cháu Tiên người ta có thể cảm xúc sâu nhất về cái bọc trăm trứng, và suy nghĩ xoay quanh cái bọc trăm trứng ấy, hoặc cuộc gặp gỡ Rồng Tiên hay lòng thương dân của Long Từ cảm đến nghĩ là một trình tự tự nhiên. Học sinh có thể bộc lộ niềm thích thú, ngạc nhiên về một chi tiết nào đó của tác phẩm, và từ đó mà đưa ra những suy nghĩ của Liên hệ thực tế, hướng cảm nghĩ về với cuộc sốngĐể cho hài văn phát biểu cảm nghĩ tránh được chung chung và có ý nghĩa thiết thực, chân thực, người làm bài nên cho ý liên hệ thực tế. Đây là một việc khó nhất là đối với học sinh lớp 6, kiến thức về đời sống thực tế chưa nhiều, ở đây chỉ nêu ra như một yêu cầu của kiểu bài để mong học sinh chú Vừa thuật vừa phát biểu ý kiến, cảm nghĩĐối vói loại bài này bố cục giản dị nhất là học sinh vừa kể lại các chi tiết, tình tiết, vừa phát biểu cảm nghĩ. Cách làm này là tự nhiên nhất, vừa không bỏ sót các chi tiết đáng chú ý của tác phẩm, vừa kịp thời phát hiểu ý nghĩ của mình. Video liên quan Trước hết phải khẳng định là tớ không giỏi Văn tẹo nào cả và thậm chí tớ không yêu môn Văn tẹo nào luôn. Giờ Văn toàn nằm ngủ hoặc thả hồn theo mây. Chỉ đơn giản là tớ thích đọc sách và thích viết. Cho nên tớ cũng không dám "múa rìu qua mắt thợ" với những ai học chuyên Văn, nhà văn, Olympic Văn, học sinh giởi Văn. Đơn thuần, tớ chia sẻ những gì tớ suy nghĩ, tớ thấy, tớ từng áp dụng trong việc "Làm sao để có thể viết văn dễ dàng và có cảm xúc?" hay ít nhất bạn cũng thắc mắc tại sao tớ có thể viết một ngày liền tù tì ba entry dài. Quan trọng nhất đối với tớ là phải suy nghĩ. Hãy tập suy nghĩ và tưởng tượng. Bạn có thể suy nghĩ bất cứ lúc nào mà. Chẳng hạn nhé, nhìn một chiếc lá bạn nghĩ tới gì? Lá cây, ừm đúng rồi đơn giản. Rồi bạn nghĩ xa hơn một tí, khi chiếc lá phải xa cành thì sao. Xa và cao hơn tí nữa, tớ sẽ nghĩ chiếc lá ấy giống như tớ, lớn lên và phải xa rời vòng tay cha mẹ. Suy nghĩ, hãy tập suy nghĩ về một vấn đề nào đó bằng tất cả cảm xúc, kỉ niệm. Tớ trung thành với một ý nghĩ chẳng có sự vật hiện tượng nào vô nghĩa và tầm thường chỉ quan trọng là mình biết nghĩ hay không. Bạn cũng hãy thử suy nghĩ thử xem. Khi rảnh rỗi, nhìn những vật thật bình thường quanh bạn. Tớ suy nghĩ như này, có hai dạng người, một dễ dàng nói ra cảm xúc tình cảm, hai che giấu bên trong. Những người giấu kĩ cảm xúc vào trong hãy thử đọc những dòng viết ngắn gọn, súc tích nhưng tràn đầy tình cảm xem. Dạng còn lại, có vẻ những gì họ viết ra nhẹ nhàng, bình thường hơn, giống như khi họ nói. Với những người giấu kĩ cảm xúc, viết ra có nghĩa là trút bỏ được những suy nghĩ còn ấp ủ và như thế lòng nhẹ nhàng hơn. Vậy, điều thứ hai tớ muốn nói ở đây để viết hay là cảm xúc. Tại sao tớ không đặt cảm xúc lên hàng đầu? Bởi một khi bạn suy nghĩ việc gì, vật gì, tự nhiên cảm xúc sẽ tự tìm đến bạn. Nếu bạn quá gắng gồng cảm xúc, điều đó trở nên vô nghĩa. Điều thứ ba với tớ là đọc. Tớ đọc hàng ngày, đọc sách, đọc trên mạng, đọc và cả ngẫm nghĩ. Có đôi khi tớ quá thích cuốn sách nào đó, tớ đọc nhiều đến nỗi bị ảnh hưởng cách hành văn, rồi tớ làm cho cách đó riêng biệt là của tớ. Việc đọc là việc lí thú nhất trên đời. Bạn đọc báo hàng ngày để ghi nhận những sự kiện đang xảy ra, điều đó có ích vô cùng. Một bài văn, một blog, một bài cảm nhận sống động hơn nếu nó thực tế và làm cho người ta cảm nhận nó không cũ, nó sống cùng thời đại. Bạn đọc sách truyện, văn học để dấy lên những cảm xúc, những yêu thương trong bạn, và có những đồng cảm sẽ khiến bạn thốt lên bằng lời. Điều cuối cùng là tớ không bao giờ để người đọc áp đặt lên tớ. Không quan trọng người đọc là ai, thoải mái mà viết. Phải viết nhiều, có thế mới có thể quen và nảy sinh cảm xúc từ từ. Bất kì cầu thủ nào cũng phải chơi nhiều để quen sân quen bóng, quen giày. Viết văn cũng thế thôi. Và đừng bao giờ suy nghĩ tôi đang phải viết cho dạng người nào đọc, bạn phải phục vụ cho cảm xúc của chính bạn trước tiên. Viết cho người ta đọc dễ làm mòn những cảm xúc trong bạn. Hãy nghĩ và viết cho cảm xúc của chính bạn trước tiên rồi từ từ hòa hợp với việc "viết trình diễn". Vâng, tớ không giỏi Văn tẹo nào, không thích học Văn tí nào, nhưng tớ yêu mỗi ngày được viết, được thoải thích viết lên những cảm xúc. Đó cũng chính là lí do vì sao đến giờ blog của tớ vẫn sống. Từ việc thích đọc báo, rồi tớ thích đọc sách, rồi thích viết, rồi thích ngẫm nghĩ để viết. Nhờ viết ít ra cuộc sống của tớ đã ý nghĩa hơn rất nhiều. Còn bạn? Cho ý kiến với tớ nhé! Buôn chuyện Thứ tư, 29/8/2007, 1203 GMT+7 Trước hết phải khẳng định là tớ không giỏi Văn tẹo nào cả và thậm chí tớ không yêu môn Văn tẹo nào luôn. Giờ Văn toàn nằm ngủ hoặc thả hồn theo mây. Chỉ đơn giản là tớ thích đọc sách và thích viết. Cho nên tớ cũng không dám "múa rìu qua mắt thợ" với những ai học chuyên Văn, nhà văn, Olympic Văn, học sinh giởi Văn. Đơn thuần, tớ chia sẻ những gì tớ suy nghĩ, tớ thấy, tớ từng áp dụng trong việc "Làm sao để có thể viết văn dễ dàng và có cảm xúc?" hay ít nhất bạn cũng thắc mắc tại sao tớ có thể viết một ngày liền tù tì ba entry dài. Quan trọng nhất đối với tớ là phải suy nghĩ. Hãy tập suy nghĩ và tưởng tượng. Bạn có thể suy nghĩ bất cứ lúc nào mà. Chẳng hạn nhé, nhìn một chiếc lá bạn nghĩ tới gì? Lá cây, ừm đúng rồi đơn giản. Rồi bạn nghĩ xa hơn một tí, khi chiếc lá phải xa cành thì sao. Xa và cao hơn tí nữa, tớ sẽ nghĩ chiếc lá ấy giống như tớ, lớn lên và phải xa rời vòng tay cha mẹ. Suy nghĩ, hãy tập suy nghĩ về một vấn đề nào đó bằng tất cả cảm xúc, kỉ niệm. Tớ trung thành với một ý nghĩ chẳng có sự vật hiện tượng nào vô nghĩa và tầm thường chỉ quan trọng là mình biết nghĩ hay không. Bạn cũng hãy thử suy nghĩ thử xem. Khi rảnh rỗi, nhìn những vật thật bình thường quanh bạn. Tớ suy nghĩ như này, có hai dạng người, một dễ dàng nói ra cảm xúc tình cảm, hai che giấu bên trong. Những người giấu kĩ cảm xúc vào trong hãy thử đọc những dòng viết ngắn gọn, súc tích nhưng tràn đầy tình cảm xem. Dạng còn lại, có vẻ những gì họ viết ra nhẹ nhàng, bình thường hơn, giống như khi họ nói. Với những người giấu kĩ cảm xúc, viết ra có nghĩa là trút bỏ được những suy nghĩ còn ấp ủ và như thế lòng nhẹ nhàng hơn. Vậy, điều thứ hai tớ muốn nói ở đây để viết hay là cảm xúc. Tại sao tớ không đặt cảm xúc lên hàng đầu? Bởi một khi bạn suy nghĩ việc gì, vật gì, tự nhiên cảm xúc sẽ tự tìm đến bạn. Nếu bạn quá gắng gồng cảm xúc, điều đó trở nên vô nghĩa. Điều thứ ba với tớ là đọc. Tớ đọc hàng ngày, đọc sách, đọc trên mạng, đọc và cả ngẫm nghĩ. Có đôi khi tớ quá thích cuốn sách nào đó, tớ đọc nhiều đến nỗi bị ảnh hưởng cách hành văn, rồi tớ làm cho cách đó riêng biệt là của tớ. Việc đọc là việc lí thú nhất trên đời. Bạn đọc báo hàng ngày để ghi nhận những sự kiện đang xảy ra, điều đó có ích vô cùng. Một bài văn, một blog, một bài cảm nhận sống động hơn nếu nó thực tế và làm cho người ta cảm nhận nó không cũ, nó sống cùng thời đại. Bạn đọc sách truyện, văn học để dấy lên những cảm xúc, những yêu thương trong bạn, và có những đồng cảm sẽ khiến bạn thốt lên bằng lời. Điều cuối cùng là tớ không bao giờ để người đọc áp đặt lên tớ. Không quan trọng người đọc là ai, thoải mái mà viết. Phải viết nhiều, có thế mới có thể quen và nảy sinh cảm xúc từ từ. Bất kì cầu thủ nào cũng phải chơi nhiều để quen sân quen bóng, quen giày. Viết văn cũng thế thôi. Và đừng bao giờ suy nghĩ tôi đang phải viết cho dạng người nào đọc, bạn phải phục vụ cho cảm xúc của chính bạn trước tiên. Viết cho người ta đọc dễ làm mòn những cảm xúc trong bạn. Hãy nghĩ và viết cho cảm xúc của chính bạn trước tiên rồi từ từ hòa hợp với việc "viết trình diễn". Vâng, tớ không giỏi Văn tẹo nào, không thích học Văn tí nào, nhưng tớ yêu mỗi ngày được viết, được thoải thích viết lên những cảm xúc. Đó cũng chính là lí do vì sao đến giờ blog của tớ vẫn sống. Từ việc thích đọc báo, rồi tớ thích đọc sách, rồi thích viết, rồi thích ngẫm nghĩ để viết. Nhờ viết ít ra cuộc sống của tớ đã ý nghĩa hơn rất nhiều. Còn bạn? Cho ý kiến với tớ nhé! Vài nét về blogger "Phong độ chỉ là nhất thời. Đẳng cấp mới là vĩnh cửu" - Sói want to fly, yêu bản thân hơn tất cả. Bài đã đăng Quên và nhớ.

cách làm văn cảm nhận